Chương32. Cầu xin sự giúp đỡ
“Cậu đến tìm tôi có…việc gì sao?” Tôi cảnh giác lùi về sau hai bước: “Có phải cậu đã đi báo thù rồi không? Tại sao còn quay lại đây?
Cậu “Chị đừng sợ, tôi sẽ không làm hại chị” Có lẽ Triệu Hiểu biết tôi có chút sợ cậu ta, nên không dám tiến lên phía trước mà đứng yên tại chỗ, vẻ mặt nhìn qua có chút khó xử: “Chị ơi, có một chuyện…tôi không biết nên mở miệng thế nào”
“Cậu cứ nói đi” Đứng ở một nơi quang đãng thế này, mặc dù nói là buổi tối không có mấy người đi lại, nhưng vẫn có người mài Tôi đứng nói chuyện với không khí thế này, người †a sẽ không coi tôi là rắn tinh có bệnh chứ!
“Tôi…chị, chị có thể giúp tôi được không?”
Triệu Hiệu khẽ cẩn răng nhìn tôi.
Tôi giật mình: “Cái gì? Giúp cậu sao? Giúp Không phải là bảo tôi giúp cậu báo thù đấy chứ?
Triệu Hiểu im lặng gật đầu.
“Không thể nào! Sao tôi có thể giúp cậu báo thù được!” Tôi càng ngạc nhiên hơn: “Tôi yếu đuối đến mức nào không phải cậu không biết, không phải cậu muốn tôi giết người thay cậu chứ?!”
“Không phải không phải, chị hiểu lâm rồi”
Triệu Hiểu liên tục xua tay: “Là thế này…”
“Cô Đồng” Lão Quỷ ngắt lời cậu ta: “Tôi cảm thấy.hay là.. chúng ta hãy về phòng của cô trước rồi nói tiếp, cô thấy thế nào?”
Lão Quỷ nói rất đúng, cứ đứng đây nói chuyện cũng không phải chuyện hay, tôi gật đầu: “Được rồi, vậy thì Triệu Hiểu, cậu hãy cùng chúng tôi về phòng trọ rồi nói tiết Cậu bé gật gật đầu: “Được”
Tôi ngồi xuống nhặt những đồ bị rơi ra, Triệu Hiểu cũng vội vàng ngồi xuống cùng với Lão Quỷ giúp tôi cho hết đồ vào túi, tôi nghĩ, nếu như có người đi qua, chắc chăn sẽ bị dọa cho chết khiếp, những đồ trên mặt đất tư động bay vào trong túi, ngẫm lại tôi cũng cảm thấy có chút nực cười.
Dẫn hai con ma lên lầu trở về phòng trọ, tôi không khỏi có chút cảm khái, không ngờ cuộc sống của tôi đã thay đổi đến bước đường dẫn ma về nhà, nếu đổi lại là trước kia tôi sớm đã bị dọa cho khóc rồi, làm sao có thể bình tĩnh như thể bản thân đã quen với nó như vậy.
Sau khi về đến phòng trọ, hai cô gái ở cùng tôi cũng ở phòng, bởi vì đã mấy ngày không nhìn thấy tôi nên hỏi han vài câu, Lão Quỷ và Triệu Hiểu lặng lẽ về phòng tôi, nửa đường Triệu Hiểu không cẩn thận vấp phải đồ dưới đất, gây ra một tiếng động lớn, hai cô gái nhao nhao quay ra nhìn, một trong số đó có chút sợ hãi: “Xảy, xảy, xảy ra chuyện gì vậy? Có phải là… gặp ma rồi không?”
Tôi có chút chột dạ liền quay ra lườm Lão Quỷ và Triệu Hiểu, hai con ma đó nhanh như chớp chạy vào phòng tôi, tôi đành phải an ủi hai cô gái kia: “Cô nghĩ nhiều rồi, có thể là do gió thổi thôi”
“Gió…” Hai cô gái chậm rãi nhìn về phía cửa sổ trong phòng khách, cửa sổ đóng cửa, làm gì có gió…lần này cô gái còn lại cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
“Khu” Tôi không biết vế sau nên nói thế nào, vội vàng nói lời chào tạm biệt hai cô gái: “Cái đó, ngày mai tôi còn có việc, tôi xin phép đi trước, tạm biệt”
Sau khi nói xong không đợi bọn họ lên tiếng tôi liền chạy nhanh vào phòng ngủ của mình.
Đóng cửa phòng lại, Triệu Hiểu đang ngắm nghía phòng của tôi, cậu ta chỉ vào bức tranh hoạt hình trên tường và hỏi Lão Quỷ đó là cái gì, Lão Quỷ như thể là chủ nhân của căn phòng này, cẩn thận giải thích cho Triệu Hiểu nghe, tôi không nói lên lời lắc lắc đầu đứng qua một bên: “Nói đi, cậu muốn tôi giúp gì?”
”A, đúng rồi!” Triệu Hiểu chạy đến trước mặt tôi: “Chị ơi, không đúng, tôi có thể gọi chị là chị Đồng không?”
“Đây là chuyện nhỏ, chuyện nhỏ, cậu nói đi” Không cần phải suy nghĩ cũng biết chắc chăn là Lão Quỷ đã nói tên của tôi cho Triệu Hiểu biết.
“Là thế này, chị Đồng, hôm nay tôi đã có thể tiếp cận được đôi vợ chồng đó, thật ra tôi cũng đã theo dõi họ rất lâu rồi, hôm nay cuối cùng cũng tìm được cơ hội, hôm nay con của họ không ở bên cạnh họ nên tôi mới có thể ra tay với đứa trẻ đó, nhưng cô không biết, bọn họ biết rõ bản thân đã làm chuyện xấu, sợ sẽ gặp phải báo ứng nên bọn họ cũng đã nghĩ ra nhiều cách đế bảo vệ bản thân, bọn họ tự nuôi cho mình một con ma nhỏ, một con ma như tôi không có cách nào đến gần con ma đó.
“Tại sao” Không phải đều là ma sao? Ma lại không thể lại gần ma sao?” Đối với những chuyện thế này của ma, xin thứ lỗi cho tôi tôi thực sự không hiểu.
“Những con ma nhỏ đó do con người nuôi dưỡng, năng lực của chúng đến từ nguồn cung cấp của con người, thật ra chúng không phải ma mà đều là tà vật”
Triệu Hiểu kiên nhẫn giải thích cho tôi: “Chúng tôi không giống nhau, nói trắng ra bản chất của chúng tôi chính là chỉ chết một phần oan hồn mà thôi, hầu hết sau khi ma chết đi sẽ trực tiếp đến ma giới để đầu thai, ngoại trừ một số người khi chết trong lòng vẫn còn những oán niệm sâu nặng và sự cố chấp nào đó hoặc một số người chết đột ngột, sau khi biến thành ma không tin mình là ma, mà cho răng mình vẫn là người, thì luôn quanh quẩn ở lại nhân gian, còn những con ma như tôi đa số là không có năng lực, chỉ có oán niệm sâu nặng và sự hận thù mạnh mẽ mới có thể biến thành ác quỷ, biến thành ác quỷ thì mới có năng lực, mới có thể gây tổn hại đến con người. Chị Đồng, những gì tôi nói chị có hiếu không?”
“Đại khái là…có thế” Tôi không ngờ biến thành ma lại có nhiều chủng loại phức tạp như vậy, tôi có chút đau đầu: “Cậu cứ nói thắng ra cậu muốn tôi làm thế nào đi”
“Tốt quá rồi! Nói như vậy là chị đồng ý với tôi phải không?” Triệu Hiểu lập tức nở nụ cười, không phải nói, chỉ cần tôi không vén áo của cậu ta lên, chỉ cần tôi bỏ qua những vết máu trên khóe mắt đó, lúc cậu ta cười thực sự rất giống một cậu bé ngây thơ, chỉ đáng tiếc, cậu bé trước mặt tôi đây, đã là một hồn ma rồi Nếu như cậu ấy vẫn còn sống, nhất định sẽ là một cậu bé hoạt bát vui vẻ và luôn hướng về phía trước.
“Năng lực của tôi có hạn, tôi không biết tôi có thể giúp cậu hay không, tôi chỉ có thể nghe’ cậu nói trước đã” Tôi nói với Triệu Hiểu, tôi không muốn giấu cậu ấy, cũng không muốn hứa bất cứ điều gì tuyệt đối là có thể giúp đỡ.