Chương 276: Ngũ Đế thời Thượng Cổ
Trong mắt tôi, Lão Quỷ chỉ là một lão già háo sắc, vô ưu vô lô vất vưởng chốn nhân gian, tôi chưa bao giờ thấy dáng vẻ Lão Quỷ đau đớn đến mức nước mắt tuôn rơi như thế này, tôi không kìm được, sống mũi cũng bắt đầu cay cay, tôi nắm chặt tay Lão Quỷ: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó..” Lão Quỷ lại chìm vào dòng ký ức.
Quân đội của Hoàng Đế và bộ lạc Cửu Lê của Xi Vưu đại chiến ở Trác Lộc, Lão Quỷ dùng hạt phong ấn để giết chết Si Mi, nhưng Sỉ Mị lại có chuẩn bị từ trước, xác thịt của anh ta đã chết, nhưng linh hồn thì lại chạy thoát. Và Lão Quỷ cũng vì tiêu hao quá nhiều tỉnh lực trong trận đại chiến này, cộng thêm tác dụng phụ của hạt phong ấn nên ông ấy cũng chết, hạt phong ấn rơi khỏi cơ thể Lão Quỷ, không rõ tung tích ở đâu.
Sau trận chiến ấy, quân đoàn Xi Vưu hoàn toàn thất bại, quân đội Hoàng Đế chiến thắng, từ đó, trận chiến nổi tiếng nhất thời Thượng Cổ cuối cùng cũng hạ màn, con người trở thành bá chủ của thế gian, bảo vệ trái đất hòa bình.
Sau khi Lão Quỷ chết vốn phải đi đầu thai, nhưng ông vần luôn vương vấn linh hồn của Sỉ Mị, linh hồn của Si Mị vẫn có lực công kích và tà niệm mạnh như cũ, ông ấy lo Si Mị vẫn còn xuất hiện, vẫn còn làm hại người khác, vậy nên mãi mà không chịu rời đi, Minh giới cũng mắt nhắm mắt mở, không phái quỷ sai đi đuổi theo linh hồn của Lão Quỷ nữa.
Vất vưởng trên nhân gian thoáng chốc đã ngàn năm, Lão Quỷ quen biết rất nhiều yêu quái núi sâu cùng cốc, bao gồm cả ma nữ tóc dài, gã răng nanh và đười ươi, ông ấy cũng luôn phát triển theo sự phát triển của thế giới con người, chiếc áo khoác Sỉ Mị tặng ông được làm từ da côn trùng động vật, sau này chiếc áo đó có mùi, nên ông ấy mới sửa chiếc áo này thành bộ đồ quân đội thời thượng của người hiện đại, vá lớp da động vật vào bên trong.
Và sau đó, ông ấy quen biết tôi.
Mãi đến gần đây Lão Quỷ mới biết được động tĩnh của Sỉ Mị, ông không nói lời từ biệt mà một mình đi tìm Sỉ Mị, tìm đến núi Chu Phong, căn cứ địa của Si Mị, Lão Quỷ phát hiện Sỉ Mị đã tu luyện thành xác thịt, tà niệm cũng mạnh thêm. Ông nghi ngờ lúc Sỉ Mị chạy trốn đã tiếp xúc với thứ gì đó, nếu không sẽ không mạnh như thế này được. Và cũng chính lúc đó, Si Mị đã phát hiện ra ông. Lão Quỷ khuyên Sỉ Mị đừng ôm thêm tà niệm trong lòng nữa, hãy cùng ông đầu thai chuyển kiếp làm người, nhưng Sỉ Mị lại cười nhạo ông rằng ông là người cổ hủ, sai người nhốt ông vào nhà giam.
Khi Si Mị quay đoạn video kia, Lão Quỷ mới giật mình bừng tỉnh, thì ra tất cả những chuyện này đều là do Si Mị sắp đặt, suốt nghìn năm nay, Sỉ Mị luôn tìm bè lũ cùng chí hướng với mình để tiếp tục duy trì quân đội Xi Vưu ban đầu, đứng lên thống trị nhân loại. Sau đó, Xi Vưu phát hiện Lão Quỷ ở bên cạnh tôi, vả lại trên người tôi còn có mùi của hạt phong ấn, nên bèn dụ Lão Quỷ mắc lừa, từ đó xảy đến chuyện như ngày hôm nay.
“Đều là do Lão Quỷ có lỗi với cô” Lão Quỷ thở dài lắc đầu: “Đây là ân oán cá nhân giữa tôi và Si Mị, nhưng lại để cô Đồng, Lãnh Mạch đại nhân và thầy âm dương nhà họ Tống vướng vào, thực sự tôi không nên làm vậy mà…”
“Lão Quỷ, ông đừng nói như vậy!” Tôi vội vàng ngắt lời Lão Quỷ: “Ông là bạn của tôi, bạn bè gặp nguy khó, nếu tôi ngồi yên mặc kệ, vậy thì lương tâm của tôi sao có thể thoải mái được chứ? Ông đừng lo, có Lãnh Mạch ở đây rồi, chúng ta có thể rời khỏi chỗ này một cách dễ dàng thôi”
“Cô Đồng, e là không dễ như cô tưởng đâu”
Lão Quỷ nói: “Năng lực của Sỉ Mị biến hóa vô định, tuy trước mắt năng lực của nó vẫn chưa khôi phục lại trình độ như ngàn năm trước kia, nhưng cũng không thể xem thường, vả lại nó còn cầm trong tay hạt phong ấn Võng Lưỡng nữa. Một khi nó nuốt hạt phong ấn Võng Lưỡng vào người, thì e là năng lực của nó sẽ càng thêm lớn mạnh, cộng thêm vô số tên lệ quỷ nó triệu tập được nữa, quân đội Hoàng Đế lúc đầu cũng đã không còn, chỉ dựa vào mấy người e là… rất khó để đối phó với nó”
Khi Lão Quỷ phân tích chuyện này, sắc mặt ông ấy trông vô cùng bình tĩnh, ánh mắt sắc bén cực điểm, trên người tỏa ra khí chất của đại tướng, đây không phải là Lão Quỷ mà tôi quen.
“Lão Quỷ, tôi vẫn luôn có một câu muốn hỏi ông” Tôi nhìn Lão Quỷ.
“Cô Đồng muốn hỏi gì?”
Tôi cau mày: “Rốt cuộc… ông là ai vậy?”
Lãnh Mạch phì cười: “Đến bây giờ mà vẫn không biết cái người mà mình gọi là bạn mang thân phận gì, đúng là ngu hết thuốc chữa”
Anh ta đang tức nên tôi không đôi co với anh ta.
“Cô không biết thân phận của ông Chuyên á?!” Ma nữ tóc dài cũng nhìn tôi với biểu cảm như thể gặp ma: “Ngốc quá đi mất”
“Bị các người chửi là đồ ngu ngốc, sao tôi lại thấy khó chịu thế nhỉ?” Tôi trợn trắng mắt.
“Ha ha, cô Đồng, cô vẫn đáng yêu như lúc đầu” Lão Quỷ bật cười.
“Thôi được rồi, hai người đừng giấu giấu diếm diếm nữa được không hả? Nói thẳng cho tôi biết đi không được sao?”
“Ông Chuyên là thủ lĩnh liên minh bộ lạc thời Thượng Cổ, một trong “Ngũ Đế” – Huyền Đế ấy!” Gã răng nanh nói.
Huyền Đế?II Tôi không nghe nhầm chứ? Tai tôi không có vấn đề gì đấy chứ?
“Chắc cô cũng biết Huyền Đế là ai rồi nhỉ?”
Ma nữ tóc dài nói: “Ông Chuyên là vị đế vương thứ hai trong “Tam Hoàng Ngũ Đế” thời thượng cổ, đứng trước là Viêm Đế, đứng sau là Nghiêu Thuấn, lập nên nền móng của Hoa Hạ, là tổ tiên của dân tộc Hoa Hạ, là tổ tiên của chúng ta.
Nói một cách đơn giản hơn thì là… chắc cô cũng biết Khuất Nguyên chứ? Trong bài thơ “Ly †ao”, Khuất Nguyên tự xưng là Đế Chuyên Húc, người đó chính là ông Chuyên. Sở Vương thời Tam Thu Chiến Quốc chính là hậu duệ của ông Chuyên”
Một trong những “Tam Hoàng Ngũ Đế”
trong truyền thuyết đang ở ngay trước mặt tôi, tôi còn măng ông ấy là con quỷ háo sắc, chê bai ông ấy, sai khiến ông ấy, nấu mì tôm cho ông ấy ăn, măng nhiếc ông ấy, quát nạt ông ấy, mà điều quan trọng nhất là, sau đó tôi và ông ấy còn trở thành bạn thân của nhau! Tôi trở thành bạn thân với tổ tiên của mình!
Quá huyền hoặc, thế giới này quá huyễn hoặc.
Tôi từng đoán thân phận của Lão Quỷ có lẽ sẽ khiến tôi hơi ngạc nhiên.
Nhưng thế này mà là hơi ngạc nhiên à?!
Đây đâu chỉ có chút ngạc nhiên cơ chứ?!