3.
Tôi bảo mẹ cho tôi chút thời gian, rồi sẽ đến lúc tôi gặp được một người đàn ông phù hợp với mình.
Có thể anh ta đã qua một đời vợ, có thể anh ta đã hơn bốn mươi tuổi, có thể anh ta đã có vài đứa con.
Tóm lại sẽ có người đồng ý tiếp nhận mớ hỗn độn này của tôi.
Mẹ tôi muốn thấy tôi hạnh phúc, thế nên bà chẳng cho tôi thời gian chờ đợi mà xếp đầy những buổi xem mắt cho tôi.
Quả không sai, sau khi bà mối nhìn thấy hoàn cảnh của tôi thì đối tượng xem mắt lập tức tụt xuống vài hạng so với trước đây.
Tôi nhìn người đàn ông đội tóc giả trước mặt, cảm thấy hơi buồn nôn.
"Tôi có một đứa con trai."
Tôi đi thẳng vào vấn đề.
Sau khi nghe điều này, ông ta mỉm cười và gật đầu.
"Tôi biết, tôi cũng vậy."
"Tôi có công việc, nhà cửa và thu nhập khá. Tôi chỉ muốn tìm một người bố cho con mình, chỉ cần một người bố thôi".
Tôi nói thẳng, vì tôi biết rằng hầu hết những người đến xem mắt đều không mong sẽ gặp được tình yêu của đời mình.
Ông ta nghe xong, lại nở nụ cười.
"Tốt quá, tôi nghĩ mình rất phù hợp."
Nụ cười bỉ ổi khiến tôi nổi cả da gà.
Ông ta nói tiếp.
"Đến đêm hôm đó, cô có thể bồi dưỡng tình cảm với con tôi."
Nhanh vậy sao?
Đã đến đoạn bồi dưỡng tình cảm với con ông ta rồi à?
Tôi ngạc nhiên hỏi: “Con anh bao nhiêu tuổi?”.
"Ba mươi."
Mẹ kiếp, con trai ông ta ba mươi, vậy chẳng phải ông ta năm mươi sao?
Tôi lắc đầu lia lịa, tôi không thể chịu nổi sự chênh lệch tuổi tác này.
Tôi vội vàng kết thúc buổi xem mắt này.
Ngay khi chuẩn bị rời đi, đột nhiên tôi cảm thấy có gì đó giữa hai đùi mình.
Tôi nhìn xuống thì thấy một người đàn ông đang bò trên mặt đất, tôi sợ đến mức thét chói tai, nhảy dựng lên.
"A! Anh là ai?"
Người đàn ông bò trên mặt đất cười thô bỉ.
"Mẹ, mẹ à, con là cục cưng của mẹ này."
Gã vừa nói vừa dụi vào người tôi.
Tôi không tránh được nên định nhờ bố gã khuyên gã.
Nhưng khi quay lại, tôi thấy bố gã đang nhàn nhã ngồi uống cà phê.
"Chỉ là bồi dưỡng tình cảm thôi mà, cô sợ cái gì?"
Tôi thực sự muốn nhổ hết tóc trên đầu ông ta xuống.
Gã đàn ông b3nh hoạn chết tiệt này.
Song trên người tôi vẫn đang có một gã đàn ông tay chân không sạch sẽ đang làm loạn.
Trông thì ngu đần dốt nát, nhưng sức lực lại không hề nhỏ.
Dù nhìn thấy gã định sờ vào ngực tôi, nhưng tôi lại chẳng thể làm gì được.
Quán cà phê này thuộc sở hữu của ông già kia, nhân viên phục vụ đã sớm bị điều đi hết.
Lòng tôi nguội lạnh.
Đột nhiên, tôi nhìn thấy Lữ Tống trong chiếc áo blouse.
"Mẹ mày, bỏ cái móng heo của mày ra."
Sau đó, gã đàn ông bị đá văng.
Tiếp theo, anh lại tặng gã thêm vài cú đá nữa.
Khoan, chờ một chút, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người đàn ông mặc áo blouse đánh nhau đấy.
Đẹp trai quá đi.
Lữ Tống nắm tay tôi chuẩn bị rời đi.
Khi đi ngang qua lão già kia, tôi dừng lại.
Đôi lông mày xinh đẹp của Lữ Tống nhíu chặt.
"Sao nữa? Vẫn còn muốn nói tiếp à?"
Cứ như anh đang muốn nói tôi là đứa ngốc vậy. Tôi quay sang lườm anh.
Sau đó, tôi đưa tay ra, nắm lấy đỉnh đầu của lão già, mái tóc giả của lão bị tôi kéo xuống.
"A!!"
Má ơi, tóc thật luôn này.