Lại thuận miệng vài câu, anh liền từ tốn hóa giải tất cả, nhưng cũng khiến người ta không khỏi không tin.
Bên tai, vẫn là tiếng hét của phóng viên, nhưng những vấn đề kia và cả những câu trả lời của Lê Minh Tùng, Thanh Thu đã không nghe lọt được câu nào nữa, cô như con rối đi đến trước xe, Lê Minh Tùng lại tự mình mở cửa xe ra cho cô, dẫn cô vào ngồi chung ở ghế sau xe, trên đầu anh đội một chiếc mũ che đi vết thương trên đỉnh đầu, nhưng vết thương trên đùi không hề giấu được, nhưng từ đầu đến cuối khí thế của anh không hề giảm, phong độ của người đứng đầu làm cho ai cũng quên mất phải hỏi vết thương trên đùi anh.
Không thể không nói khả năng ứng biến của Lê Minh Tùng cực kỳ mạnh, thậm chí có thể nói là cực kỳ điêu luyện, đây là điều mà Trọng Thanh Thu trước nay chưa từng trải qua tình huống như vậy hoàn toàn không làm được.
Thân thể khẽ run, bên tai tựa như còn nghe thấy tiếng gào liên tiếp của những phóng viên ngoài cửa sổ xe.
Một chai nước suối được đưa tới trước mặt cô, “Uống đi.”
Thanh Thu không chút nghĩ ngợi mà đón lấy, nhìn thấy nước cô mới biết cô khát thế nào, vừa rồi thật sự quá khẩn trương.
“Ực ực” uống xong, giờ Lê Minh Tùng mới phất tay, “Lái xe.” nhưng ngay lập tức, anh giành lại chai nước cô đã uống một nửa sau đó liền uống một ngụm trong chai, “tách tách”, mặc dù không nghe thấy tiếng đèn flash, nhưng ánh sáng chớp lóe lại làm cho Thanh Thu liên tưởng đến tiếng “tách tách” của đèn flash, Lê Minh Tùng tuyệt đối là cố ý, cố ý ở trong xe mà lại khiến người ngoài xe biết anh đang uống chai nước cô đã uống dở, tựa như đang khoe với mọi người cô chính là vợ anh, không thể giả được.
“Lê Minh Tùng, vì sao không cầm một chai mới? Tại sao phải uống chai em uống còn thừa?” Cô có chút tức giận, lại không tiện phát tác.
“Em không cảm thấy như vậy mới càng giống vợ chồng sao?” Cười híp mắt, tâm trạng của anh dường như đang rất tốt.
“Nhưng chúng ta…”
“Đã nói rồi, sáu tháng này em phải sắm vai của mình cho tốt, nếu em diễn tốt, có thể, không cần sáu tháng, anh sẽ cho em tự do trước thời hạn.”
Cám dỗ tốt biết bao, Thanh Thu dao động, “Vậy lần sau, có phải em cũng phải giành chai anh uống một nửa rồi không?”
“Có thể, anh không ngại.” Anh nói vẻ buồn bực như Lê Minh Tùng lúc trước, cô cứ cảm thấy sự vô tình hôm nay của anh là vì một số nguyên nhân, nhưng người trong cuộc thì mơ hồ, chỉ nhìn anh thì cô thực sự không đoán ra được.
Mấp máy môi, ngồi bên người anh khiến cô hơi mất tự nhiên, vì vậy, Thanh Thu dịch người về phía cửa xe theo bản năng, chỉ muốn cách anh xa một chút, càng xa càng tốt, như vậy, mới có thể làm giảm đi cảm giác khẩn trương của cô.
“Trọng Thanh Thu, em đang sợ cái gì?”
“Không có… Không có…” Cô thật vô dụng, chỉ ngồi bên người anh như vậy, mà cô lại không tự chủ được cảm thấy khẩn trương.
“Vậy em vì sao lại tránh anh? Nếu ở trước mặt người ngoài em thể hiện như vậy thì thỏa thuận của chúng ta sẽ lập tức bị nhìn ra.”
“Ừm, em biết rồi.” Vẫn không thay đổi chỗ ngồi ban đầu cách anh chừng nửa người.
Lê Minh Tùng liếc mắt nhìn cô, nhưng không làm khó cô nữa, chỉ chuyển mắt nhìn ra đằng trước xe, sau đó tiện tay cầm điện thoại di động lên, “Những phóng viên kia đi chưa?”
“…”
“Buổi tối đi tới tất cả các tòa soạn báo tra thử tin tức xem, tất cả thông tin bất lợi cho Lê Thị đều phải sửa đi.”
Thủ đoạn của anh quả nhiên không giống bình thường, cứ thế dẫn cô ra mặt, thật sự phải chặn miệng người khác rồi, Trọng Thanh Thu rốt cuộc đã biết giá trị của mình rồi.
Rất nhanh, dặn dò xong cấp dưới là Lê Minh Tùng liền cúp điện thoại, xe cũng chạy về hướng đại học F, chạy được nửa chừng thì chậm lại, nhìn ngoài cửa sổ xe, cách đó không xa không ngờ lại là chỗ cô và anh đã từng ăn mì chung, nhớ lại, lòng cô lại bắt đầu suy nghĩ miên man, đang nghĩ ngợi thì xe lại dừng lại, mà nơi đó chính là trước mặt quán mì kia.
Đẩy cửa xe ra, tay anh lại bắt đầu cầm tay cô, tựa như chỉ có như vậy mới có thể làm cho người ta tin cô chính là vợ anh vậy.
Đã đồng ý với anh, hơn nữa cô muốn rút kỳ hạn sáu tháng kia xuống còn ngắn nhất, vậy thì cũng sẽ sớm được trả tự do của mình.
“Anh nhớ em rất thích ăn quán này, để tài xế lái xe tới đây, chỗ này càng thân thuộc hơn.”
Anh quả là đã thay đổi, trước đây khi cô đòi tới tiệm này ban đầu anh không đồng ý, thậm chí khi cô gọi tô mì rồi ngồi xuống ăn anh cũng không chịu ăn một miệng, không ngờ chỗ bọn họ từng đến một lần mà anh vẫn nhớ đến bây giờ.
Anh đối với cô, rốt cuộc là tốt hay xấu?
Cô mơ hồ.
Căn bản không biết đã đi vào quán như thế nào, “Hai bát mì.” Lê Minh Tùng thuận miệng gọi, lại tự nhiên như vậy, không còn như năm đó cô dẫn anh đi vào tiệm này từ đầu đến cuối đều là cô chọn mì sau đó trả tiền.
Chưa được mấy phút, một đĩa thức ăn đã bưng lên chỗ hai người vừa ngồi xuống, “Anh à, bạn gái anh đây sao? Thật xinh đẹp.”
Nghe người phục vụ xa lạ trong tiệm hỏi Lê Minh Tùng, Trọng Thanh Thu suýt nữa rớt cằm, cô không nghe nhầm chứ, nữ phục vụ này hình như rất quen thuộc với dáng vẻ của Lê Minh Tùng, còn có một điều nữa là hôm nay thật kỳ lạ, sáng ra cùng Bùi Minh Vũ đi ra ngoài người ta đã hỏi cô quan hệ gì với Bùi Minh Vũ, giờ đi cùng Lê Minh Tùng thì người ta lại hỏi cô và Lê Minh Tùng có quan hệ gì, thực sự là một ngày khó hiểu.
“Không phải.”
“Anh chưa bao giờ dẫn người tới, vậy tôi nghĩ cô gái này nhất định là bạn tốt nhất của anh phải không.” Nữ phục vụ thật ra rất ngoan, cũng rất biết cách nói chuyện, vài lời đã xoay chuyển bầu không khí lại cho hòa hợp.
“Ha, không phải.”
“Vậy là?” Nữ phục vụ có chút mơ hồ, nhưng càng không có được đáp án thì càng muốn biết, “Anh à, giới thiệu một chút đi, dù sao anh cũng coi như khách quen của chúng tôi ở đây, nếu cô ấy là bạn gái anh, thì hôm nay bữa này để tôi mời.”
“Ha ha, không phải, cô ấy là vợ.” Từ tốn nói ra, Thanh Thu thậm chí nhìn thấy miệng của nữ phục vụ kia lập tức há to đến mức không khép lại được, cô ta bị dọa rồi hả.
Nhưng thực ra, bản thân cô cũng thấy sợ, cô không hề biết Lê Minh Tùng đã là khách quen của nơi này, mấy năm rồi, phục vụ ở đây cũng thay đổi một loạt rồi, mà nhìn mức độ quen thuộc của anh và cô phục vụ này mà xem, anh hẳn là khách quen của tiệm này thật.
“Anh à, thì ra anh đã kết hôn rồi, vợ anh thật xinh đẹp.”
“Đúng thế, tối nay thêm cho tôi một phần thịt và trứng chiên, hai bát mì đều thêm.”
“Được ạ, tôi đi dặn dò.” Nữ phục vụ vội vàng đi thông báo, Thanh Thu cầm chiếc đũa ăn bắp cải trong đĩa nhỏ, cà rốt và củ cải trắng chua chua ngọt ngọt, rất ngon.
“Thế nào, không thay đổi chứ?”
Cô nở nụ cười, một buổi chiều phải khẩn trương rồi, nhưng bây giờ là lúc chỉ có cô và anh, cô phát hiện cô đã từ từ học được cách thả lỏng, không khí nơi này thật tốt, chí ít tốt hơn nhiều bầu không khí trong phòng làm việc của anh, “Ừ, thực sự không thay đổi, em đã lâu không tới đây rồi.”
“Vậy ăn nhiều một chút, có muốn anh gọi thêm một bát mì cho em nữa không?”
“Em cũng không phải là lợn, không cần đâu, một bát là đủ rồi.” Thật sự là không ngờ anh là khách quen của nơi này.
Mì tới, hai bát mì nóng hôi hổi, “Anh ơi, mỗi bát đều thả hai phần thịt và hai trứng chiên rồi nhé.”
“Cảm ơn.”
“Anh hay ghé đây là được, đấy mới là lo đến chuyện làm ăn của chúng tôi.”
Anh nở nụ cười, hàm răng đẹp cứ thế lọt vào mắt Thanh Thu bây giờ, bất chợt cô phát hiện ra anh ở trong tiệm này có cảm giác con người nhiều hơn, chí ít chẳng lạnh như băng nữa.
“Anh Tùng, sao không dẫn chị ấy cùng đi ăn?” Đã thích nơi đây, cô cảm thấy anh hẳn nên mang Phương Thu tới đây ăn mì mới đúng, mì gia đình chính cống có hương vị của mẹ.
Đôi đũa trong tay Lê Minh Tùng khựng lại, lại đờ ra dừng đũa ở giữa không khí, nhìn hơi nóng bốc lên từ mì trong bát, anh lại đặt đôi đũa lại lên bàn, “Thanh Thu, lúc hai chúng ta ở chung với nhau, anh không muốn nhắc tới Phương Thu, có được không?”
“Ơ, tại sao vậy? Không phải là anh thích chị ấy sao? Em hỏi anh, chị ấy có phải thích hoa đồng tiền nhất không?”
Anh không nói, thân thể dựa vào trên lưng ghế, cánh tay giao nhau trước ngực, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào mặt cô, làm như trên mặt cô có gì vậy.
“Đúng rồi, chị ấy là con nhà giàu, chị ấy mảnh mai như vậy, không thể thích quán ăn nhỏ thế này được, chị ấy thích nơi sang trọng như Mỹ Đoan, tốt nhất là có nữa anh kéo đàn vi-ô-lông bên cạnh, vậy mới đẹp.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!