Ba ngày sau.
Kèm theo tít tít của các loại máy móc bên trong phòng bệnh, thì người đang nằm im lìm trên giường cuối cùng cũng từ từ mở mắt.
Lưu Thừa thấy vậy, vội vàng tiến lên nói: “Tổng giám đốc, anh tỉnh rồi!”. Cũng không thể trách tại sao Lưu Thừa lại kích động như thế, ắt hẳn cũng là vì từ lúc Hình Hạo Xuyên được đưa ra khỏi trong phòng giải phẫu thì ba ngày liên tiếp vẫn luôn ở trong giai đoạn nguy hiểm, hôn mê những bảy mươi hai giờ. Ngoại giới đã sớm xôn xao truyền tin, cũng không ít người âm thầm suy đoán, Hình thị đã không còn ai tiếp quản nữa. Cổ phiếu của Hình thị trên thị trường chứng khoán cũng bởi vì chuyện này mà chỉ trong ba ngày ngắn ngủi đã tụt xuống năm đồng. Tuy Lưu Thừa đã chặn lại không ít những lời đồn đại này, nhưng chỉ cần Hình Hạo Xuyên vẫn còn hôn mê trên giường bệnh một ngày thì ngày đó vẫn còn bất ổn.
Hình Hạo Xuyên mở mắt ra, dường như cũng không để vào tai những lời Lưu Thừa nói với mình, hơi nghiêng đầu, ánh mắt thoáng qua sự kinh ngạc, ngay sau đó con ngươi đen nhánh thâm thúy khẽ đảo một vòng, tựa hồ đang tìm kiếm gì đó. Một lát sau, lại nhẹ nhàng nhắm mắt lại, khóe miệng nhếch lên đầy châm biếm, có lẽ cảm thấy dáng vẻ này quá mức khó coi nên liền giơ tay lên che kín mắt của mình.
Trải qua quá trình bị thương kèm theo giải phẫu, ba ngày chưa có chút thức ăn nào vào người chỉ có truyền dịch cầm cự, mặt Hình Hạo Xuyên cũng gầy đi trông thấy. Khóe miệng vừa tự giễu, vừa thấp thoáng lạnh lẽo như băng, thâm tâm mỏi mắt trông chờ bóng dáng của ai đó nhưng hóa ra lại là tự mình đa tình.
Thì ra kể cả anh có làm gì thì cô vẫn không thèm quay đầu lại, không chịu ở bên cạnh anh dù chỉ một phút, ha ha, ha ha, anh thật sự là tự mình đa tình, thật đúng là. . . . . . yếu ớt đến thảm thương. . .
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!