Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng À, Đừng Biến Em Thành Người Thay Thế

Phong Trác Nhiên cố ý sắp xếp sao cho tin tức đính hôn càng ngày càng nóng, đến lúc cao trào nhất, lại tiếp tục tung ra một tin tức kinh người hơn đó chính là buổi lễ đính hôn của họ sẽ được tổ chức vào ngày hôm sau.

Đây quả thực làm cho người ta kinh hãi không thôi, càng làm cho mọi người đều gấp gáp như đang bò trên chảo nóng. Cả giới truyền thông ai nấy cũng đều nghiến răng nghiến lợi oán hận mắng Phong Trác Nhiên âm hiểm, lại vừa vội vàng đưa tin, nhìn số lượng tiêu thụ không ngừng tăng cao lại càng vui vẻ ra mặt.

Sau một thời gian im ắng, đột nhiên lại xuất hiện tin tức này, hiệu quả quả nhiên không ngoài dự đoán, lúc này chỉ cần mở ti vi, cho dù là kênh nào cũng đều có thể thấy được tin tức đính hôn của Phong đại thiếu gia cùng với nữ vương Suzzy trong truyền thuyết.

Trong lúc người khác đang bận tối mặt tối mày thì mấy nhân vật chính lại nhàn nhã ung dung làm chuyện của mình, mặc kệ thế giới bên ngoài rối ren ra sao cũng không thèm để ý, tựa như không liên quan đến mình, lẳng lặng chờ ngày mai đến.

Hình Hạo Xuyên và Thương Thiên Kỳ không ngừng oanh tạc điện thoại, nhưng Tô Lưu Cảnh chỉ mặc cho nó không ngừng rung lên, hai người kia, một người cô không muốn nhận, còn người kia cô lại càng không thể nhận.

Tiểu Mễ gối đầu lên chân Tô Lưu Cảnh, nũng nịu nói: “Mẹ à, sao mẹ lại không nhận điện thoại?”.

Tô Lưu Cảnh cười cười, vỗ vỗ lên gương mặt hồng hào của cậu nhóc đáp: “Đâu có, họ gọi nhầm thôi, chẳng phải ngày mai Tiểu Mễ có buổi ngoại khóa ở trường sao? Mau ngủ sớm đi, không mai lại tới trễ, bị các bạn cười cho đấy!”.

Tiểu Mễ cười hi hi ha ha, sau đó hào hứng chạy vào phòng ngủ của mình.

Tô Lưu Cảnh nhìn dáng vẻ hoạt bát của con trai, khóe miệng khẽ cong lên. Buổi ngoại khóa này thật ra là do cô an bài, vì ngày mai nhất định sẽ có một trận đánh ác liệt, cô không muốn Tiểu Mễ trở thành con cờ bị người ta lợi dụng, cho nên trước đó đã bố trí cho Tiểu Mễ đi ra ngoài du ngoạn cùng với lớp của cậu bé. Tất cả ân oán đều là chuyện của người lớn, trẻ con không cần phải can dự vào. Cô chỉ hi vọng cậu nhóc có thể vui vẻ sống bình yên qua ngày.

Ngày hôm sau, sau khi đưa Tiểu Mễ đến nhà trẻ, Tô Lưu Cảnh nắm chặt lòng bàn tay, hít thở thật sâu, chuẩn bị bước vào cuộc chiến.

Phong Trác Nhiên khoác trên người bộ lễ phục ưu nhã, hơi cúi người, nhếch miệng mời: “Vị hôn thê xinh đẹp của tôi, xin hỏi, tôi có vinh hạnh mời em cùng lên xe không?”

Tô Lưu Cảnh nhìn anh ta cố ý trêu đùa để mình đỡ căng thẳng, khẽ nhoẻn miệng cười, nể mặt bước lên xe. Hiện tại Phong Trác Nhiên chính là đồng minh của cô, thậm chí cô còn lệ thuộc vào anh ta ít nhiều. Dù sao, đối thủ mạnh hơn Hình thị thật không dễ tìm, mà một nhà thiết kế ưu tú hàng năm đều có sản phẩm đặc biệt, dựa vào phong thái đó cũng có rất ít người có thể xứng đôi với cô. Cho nên, trên vài phương diện mà nói, thật ra thì Phong Trác Nhiên đã nhân nhượng cô mấy phần, có điều anh ta không nói mà thôi.

Lúc đến hội trường, ở cửa đã chật ních ký giả, Phong Trác Nhiên thấy vậy liền lên tiếng: “Nữ kỵ sĩ dũng cảm, chuẩn bị xong chưa?”.

“Ừm!”, Tô Lưu Cảnh khẽ gật đầu, sau đó hít sâu một hơi, mỉm cười bước ra ngoài.

Cửa xe vừa mở ra, ngay lập tức có vô số ánh đèn lóe lên liên tục, chói hết cả mắt. Bên tai huyên náo không ngừng, tất cả các ký giả chen lấn nhau lên tiếng, những ánh mắt soi mói kèm theo ống kính đen ngòm khiến cho Tô Lưu Cảnh như trở về bốn năm trước, trong đầu lại hiện lên những tin tức đáng sợ cơ hồ muốn đẩy người ta vào chỗ chết kia.

Nhưng, hiện tại cô đã không còn là Tô Lưu Cảnh của bốn năm trước nữa!

Hai gò má của Tô Lưu Cảnh trở nên nhợt nhạt, ngay sau đó cô liền ra lệnh cho mình, phải giữ tư thái hoàn mỹ nhất để đối mặt với đám người ngoài kia. Nếu như ngay cả giới truyền thông cô cũng không dám đối mặt, thì sao lại có thể đối chọi với Hình Hạo Xuyên? !

Hai người họ nhìn nhau mỉm cười đi vào hội trường, người đàn ông tuấn lãng nho nhã, người phụ nữ thì duyên dáng xinh đẹp, hình ảnh hài hòa như thế khiến cho con người ta ca thán không thôi.

Tô Lưu Cảnh đang mỉm cười, đột nhiên nhìn thấy Thương Thiên Kỳ cách đó không xa, trong con ngươi mỏng màu xanh dương chất chứa đầy mâu thuẫn, hai hàng lông mày nhíu chặt, đăm chiêu nhìn cô không chớp, vừa quấn quýt si mê, đan xen vào đó là nỗi bi thương khó diễn đạt bằng lời.

Anh lẳng lặng nhìn cô dường như muốn khẩn cầu cô nên dừng lại tất cả.

Lòng Tô Lưu Cảnh chợt đau xót, vì sao anh lại tới nơi này, không sợ bản thân sẽ bị giới truyền thông đẩy lên đầu sóng ngọn gió một lần nữa hay sao? Tô Lưu Cảnh liều mạng cắn chặt răng, ra lệnh cho mình di dời tầm mắt. Cô đã quyết định rồi, không thể vì bất kỳ thứ gì mà mềm lòng, nhất định phải cứng rắn hơn nữa!

“Sao thế ?”, Phong Trác Nhiên ghé vào bên tai nhẹ giọng hỏi.

Tô Lưu Cảnh quay đầu, tiếp tục đi về phía trước, đáp: “Không có gì, chúng ta vào thôi!”, sau đó quay mặt về phía truyền thông cố gắng duy trì nụ cười tươi tắn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!