Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chồng À, Đừng Biến Em Thành Người Thay Thế

“Có phải đang tìm cái này hay không?”.

Tô Lưu Cảnh nhìn phần tài liệu kia, đôi môi không ngừng run rẩy, con ngươi bỗng dưng co rút nhanh: “Này. . . . . .”

Ánh mắt Hình Hạo Xuyên chợt lóe, âm trầm trong bóng tối có vẻ cực kỳ yên lặng, tựa như cùng một cái đầm cổ sâu hun hút, tạo nên từng đợt sóng lạnh thấu xương: “Cô đã xem qua rồi sao?”

Dưới ánh mắt sắc bén thâm thúy đó, Tô Lưu Cảnh lại nói không ra từ nào để phủ nhận, cắn chặt đôi môi, chần chờ một khắc, cuối cùng cũng gật đầu: “Đúng vậy, tiên sinh. . . . ”

Đôi mày tuấn dật của Hình Hạo Xuyên lơ đãng cau lại, hừ lạnh một tiếng, rồi đi tới trước một bước, nắm ấy cằm của cô nâng lên, vội vã để cô nhìn thẳng vào mắt của mình nói: “Những thứ trên bàn tôi mà cô cũng dám tùy ý động vào, Tô Lưu Cảnh, lá gan của cô quả thật càng lúc càng lớn!”

Cằm bị bóp đau, Tô Lưu Cảnh giãy không ra, đành rũ mắt xuống, lông mi dài run rẩy, cất giọng run run nói: “Tiên sinh, thật xin lỗi. . . . . .”

“Thật xin lỗi? Cô chỉ biết nói mỗi một câu thật xin lỗi thôi sao?”, Hình Hạo Xuyên lạnh lùng nói, tựa như đang nói đến chuyện cô tự tiện động vào tài liệu của mình, lại phảng phất như đang nói đến chuyện năm đó cha cô mắc phải không thể tha thứ được.

Tô Lưu Cảnh hít vào một hơi, nơi trái tim như chợt xé rách thành trăm mảnh, đầu ngón tay chậm rãi nắm lại, dùng sức, rồi lại dùng sức, cơ hồ muốn bấm rách lòng bàn tay, sau đó từ từ nhắm mắt lại, khó khăn thốt ra từng chữ từng chữ: “Tôi, cha tôi . . . . . . Khoản nợ của ông ấy tôi sẽ trả. . . . . .”

Cha mắc nợ con cái phải trả vốn là chuyện hết sức bình thường, nếu trời cao đã an bài như thế, cô còn giãy giụa gì nữa đây? Có tranh cãi nữa, cũng không cách nào tranh được với tạo hóa. . . . . .

Hình Hạo Xuyên hừ lạnh một tiếng, tựa hồ giống như đang nghe thấy chuyện cười, giọng nói lại thấp hơn ba phần, càng ngày càng lạnh, một tay túm lấy thắt lưng Tô Lưu Cảnh nâng lên trên, bức bách cô nhìn thẳng vào mắt của mình: “Cô không khỏi quá coi trọng mình đi, cô dự định dùng cái gì để hoàn lại một mạng cho cha tôi! Cô còn có cái gì để có thể lấy ra trả nợ!”.

“A!”, Tô Lưu Cảnh hô nhỏ một tiếng, bàn tay đặt nơi ngang hông kia cật lực dùng sức, khiến cô không thể nào thở được. Trong đầu lại như có sét đánh ngang qua. Đúng vậy , cô vốn cái gì cũng không có, ngay cả tự do cũng không thuộc về mình, cô còn có cái gì để có thể lấy ra trả nợ đây! Còn có cái gì!

Nhìn vào gương mặt hốt hoảng đến trắng bệch của cô, Hình Hạo xuyên chợt thấy thật phiền não, mà nỗi phiền não vừa dấy lên này đã hoàn toàn vắt khô sự kiên nhẫn trong anh. Đáng chết, tại sao cô lại trưng ra bộ dạng uất ức này, cha của cô đã hại chết cha anh, thế mà cô còn ở đây giả bộ đáng thương sao? Người của nhà họ Tô quả nhiên đều là diễn viên trời sinh!

Hình Hạo Xuyên liền nghiêm mặt, một tay đẩy ngã Tô Lưu Cảnh, sau đó áp người lên, hung ác nhỏ giọng nói: “Không có thứ gì để trả, thì dùng thân thể của cô đi!”

Tô Lưu Cảnh bị đẩy lên ghế sofa, đầu óc chợt quay cuồng, còn chưa kịp phản ứng , Hình Hạo Xuyên đã hung ác đè lại, bàn tay dùng sức xé toạc quần áo của cô ra, tựa như một báo vương đang tức giận, vung móng vuốt sắc bén, dễ dàng xé rách tất cả phòng tuyến của cô, tiếp đến là tiếng xoạc tiếng thê lương, quần áo trên người cô giống như một cánh bướm vỡ tan tành, bị ném trên mặt đất.

Tô Lưu Cảnh bị dọa sợ hét lên một tiếng, sức lực yếu ớt của cô sao có thể so với Hình Hạo Xuyên được, chỉ cảm thấy xương quai xanh nhói lên đau đớn, như muốn cắn đứt cả thịt ra ngoài, đau đến mức thét lên chói tai: “Không cần ——!”, thô bạo như vậy, giống như tùy thời sẽ xé nát cả người cô ra sau đó nuốt vào trong bụng.

“Cũng không phải cô muốn là được!”, trong con ngươi Hình Hạo Xuyên đỏ rực đáng sợ, như lang như sói nhìn cô chằm chằm: “Bắt đầu từ bây giờ, cô chỉ là công cụ chơi đùa của tôi, đến khi nào tôi hoàn toàn mất đi hứng thú cô mới có thể cút!”. Cô cảm giác cánh môi mỏng kia của anh lúc này lại hồng lên khác thường, chẳng khác nào Báo vương đang nổi giận, thực đáng sợ.

Sau đó không thèm nói thêm một chữ nào, thô bạo xé rách quần áo trên người cô, bàn tay dùng sức bắt lấy hai tay đang giãy giụa của cô, không có chút dịu dàng nào, cũng không có màn dạo đầu, không hề ôn tồn, chỉ dùng sức kéo hai chân của cô ra, ngay cả quần áo trên người cũng không thèm cởi xuống, chỉ kéo khóa quần xuống, giống như đối đãi một kỹ nữ rẻ mạt, đẩy vật nóng bỏng của mình vào bên trong.

Một nháy mắt kia, vật to lớn của anh chẳng khác nào cây gậy hung hăng đâm thủng thân thể của cô, để cho cả người cô cũng không ngừng được co rút , trước mắt như mờ đi. Tô Lưu Cảnh đau xót ngẩng đầu lên, gắt gao cắn môi lại, cố gắng áp chế toàn bộ đau đớn xuống dưới cổ họng, đầu ngón tay trắng bệch cơ hồ cào rách ghế sô pha phía dưới.

Tô Lưu Cảnh cất giọng run rẩy, chậm rãi, gian nan hỏi: “Anh cho tới bây giờ. . . . . . Không hề yêu tôi đúng không?”. Giống như một loại nghi thức, muốn tự tay bóp chết toàn bộ ngọn nguồn đau đớn trong lòng mình.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!