Cũng bởi vì tiếng vang khổng lồ này mà phòng ốc thoáng rung động, chiếc xe thể thao màu đỏ dừng lại phút chốc, chậm rãi từ trên bậc thang lui lại, thoạt nhìn cả chiếc xe giống như lỏng lẻo rời rạc.
Nam Cung Dạ Hi bước xuống xe, bởi vì va chạm quá mạnh mà cả người run rẩy đau đớn, cô ta chạy tới hung hăng đẩy cửa ra, đôi mắt nhòa lệ cố mở thật to nhìn hai người đang dây dưa trên sofa, giận dữ thở dốc.
Trên sofa, Trình Dĩ Sênh bị tiếng vang lớn này làm cho chấn động, theo bản năng nhìn về phía sau, lúc này mới thấy bóng dáng Nam Cung Dạ Hi, mà ánh mắt của La Tình Uyển cũng đã nhìn sang!
Giờ phút này, trên người bọn họ đã không còn gì che đậy, La Tình Uyển nằm phía dưới với tư thái nửa hưởng thụ nửa thống khổ, ánh mắt của hai người rất giống nhau, đều chấn động và nhếch nhác nhìn Nam Cung Dạ Hi.
“A!!!!” Một tiếng thét chói tai tê tâm liệt phế phát ra từ miệng của Nam Cung Dạ Hi, lệ rơi đầy mặt nhìn cảnh tượng trước mắt, cô ta vớ lấy tất cả những gì có thể bắt được trên kệ đẩy ngã xuống đất! Cầm đèn bàn bên cạnh lên xông tới, hung hăng đánh về phía ‘đôi cẩu nam nữ’, hung hăng đập tới!!!
“Đồ điếm…… Cầm thú!!! Tôi nhìn lầm các người, đồ gian phu dâm phụ bẩn thỉu, tôi sẽ giết các người, giết chết các người!!” Nam Cung Dạ Hi điên cuồng gào thét, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều là nước mắt, cầm đèn bàn đập mạnh vào người Trình Dĩ Sênh.
Trình Dĩ Sênh giơ tay lên ngăn cản, nhưng không đỡ kịp, cũng may là đèn bàn nện trên người cũng không phải rất đau, chẳng qua cái đèn đã bể hơn phân nửa, gương mặt tuấn tú của anh ta xanh mét, bị đập trúng cái trán, sững sờ đau đến kêu rên.
Đột nhiên Trình Dĩ Sênh túm lưng quần đứng dậy, nghiến răng mắng: “Mụ đàn bà chanh chua…… Sao lại xuất hiện ở nơi này?!”
Nam Cung Dạ Hi thét chói tai, không chút nào để ý, tiếp tục dùng đèn bàn đập vào La Tình Uyển đang nằm bên dưới, khuôn mặt mỹ lệ thiện lương này đã vô số lần an ủi cô ta khi cô ta thất vọng hay tức giận, nhưng không ngờ, cuối cùng, người cho cô ta một đao nặng nề cũng chính là chị ta!
“La Tình Uyển…… Con đàn bà hạ tiện, đồ điếm!!! Tôi xem chị như chị ruột, chị lại đối xử với tôi như vậy sao, quyến rũ chồng tôi, lên giường với anh ta ở trước mặt tôi! Tôi muốn giết chị! Giết chết chị!” Đèn bàn hung hăng đập về phía La Tình Uyển, hai tay của cô ta bị trói nên không có một chút sức chống cự nào, chỉ có thể mặc cho đèn bàn đập vào người đến máu tươi giàn giụa.
“Nam Cung Dạ Hi, cô đủ rồi!” Trình Dĩ Sênh tiến lên bắt được cánh tay cô ta, đôi mắt lạnh như băng: “Mẹ nó, cô thật sự muốn quậy chết người đúng không? Ha…… Cho cô biết quan hệ của chúng tôi thì sao? Trước đây tôi có bao nhiêu phụ nữ, thêm một người thì thế nào! Cô còn càn quấy nữa, coi chừng tôi ném cô ra bên ngoài!”
Nam Cung Dạ Hi gào lên, ‘Chát!’, một bạt tay tát lên trên mặt anh ta!
Nước mắt rưng rưng, cô ta gào thét: “Trình Dĩ Sênh! Đồ vong ân phụ nghĩa khốn kiếp, ba tôi cho anh sản nghiệp phong phú như vậy, tôi gả cho anh sinh con gái cho anh, anh lại đối xử với tôi như vậy! Anh và La Tình Uyển dây dưa với nhau từ lúc nào, chị ta là vợ chưa cưới của anh tôi!! Đồ khốn kiếp…… Đồ điếm, ‘cẩu nam nữ’!!”
“Dạ Hi…… Không phải như thế……” Trán của La Tình Uyển bị đập trúng chảy máu, vừa khóc vừa nói: “Em phải tin chị, Dạ Hi, chị bị tên cầm thú này ép buộc! Chị bị ép buộc!”
“Chị câm miệng cho tôi!!!” Nam Cung Dạ Hi quát lớn, hai mắt đỏ hồng: “La Tình Uyển, chị có biết chị khiến tôi rất thất vọng hay không? Tôi vẫn luôn giúp chị, ở trước mặt ba và anh trai, tôi đã nói bao nhiêu lời làm bao nhiêu chuyện giúp chị, tôi xem chị là chị em, cả đời này nhất định coi chị là chị dâu! Nhưng tôi không ngờ, chị lại ti tiện…… Hèn hạ như vậy……”
“Các người chờ báo ứng đi……” Nam Cung Dạ Hi hung hăng nói xong, rưng rưng nước mắt nhìn hai người, bỗng nhiên cười ha hả nói lớn: “Báo ứng của các người tới rồi!!!”
Trình Dĩ Sênh nheo mắt lại, hung hăng kéo cổ tay của Nam Cung Dạ Hi qua, khàn giọng hỏi: “Cô đã làm gì hả?”
Lấy hiểu biết của anh ta đối với Nam Cung Dạ Hi, không vụng trộm động tay động chân, cô ta tuyệt đối sẽ không biểu lộ ra vẻ mặt này, thời điểm cô ta la lối om sòm càn quấy thì không có gì đáng sợ, đáng sợ nhất chính là, nếu cô ta nhất thời nóng đầu gây ra nhiều chuyện! Vậy quả thực rất không ổn!!
“Ha ha…… Tôi làm cái gì?” Ánh mắt của Nam Cung Dạ Hi âm lãnh nhìn anh ta: “Anh đang sợ tôi làm gì hay sao? Loại chuyện bẩn thỉu này anh cũng làm ra được, còn sợ tôi sao?!”
“Nam Cung Dạ Hi!” Trình Dĩ Sênh xanh mặt, siết cổ tay của cô ta càng chặt hơn: “Cô đừng ép tôi đánh cô, nếu không phải vì Y Y tôi đã sớm ly hôn với cô! Hiện tại bị cô nhìn thấy chuyện này, cô thấy được thì thôi, nếu dám nói ra ngoài, tôi sẽ trực tiếp phế cô!”
Nam Cung Dạ Hi nhìn anh ta chằm chằm, mắt đỏ hồng ngân ngấn lệ, có chút điên cuồng cười rộ lên: “Ha ha ha…… Vì Y Y? Trình Dĩ Sênh, anh còn có mặt mũi nói là vì Y Y! Đồ vắt chanh bỏ vỏ vô tình vô nghĩa, hạng người ăn cơm nhão khốn kiếp! Nếu không phải vì muốn nắm bắt tới tay sản nghiệp của ba tôi, anh sẽ cùng tôi qua nhiều năm như vậy sao?! Nắm tới tay rồi, anh lại muốn đạp tôi, trên đời có chuyện tốt như thế sao?!”
“Cô nói đúng!” Trình Dĩ Sênh cũng không muốn giấu diếm nữa, cười lạnh: “Tôi chính là vì đợi đến lúc có đầy đủ thực lực để quăng bỏ cô, vậy thì thế nào? Nam Cung Dạ Hi, nói cho tôi biết cô đã làm gì…… Nói mau cho tôi biết!”
Anh ta hùng hồn hung bạo rống to, Nam Cung Dạ Hi nghe lời nói tàn nhẫn nhất phát ra từ miệng của anh ta, sắc mặt trắng bệch, kích động đến mức trái tim như muốn ngừng đập, cảm thấy cuộc hôn nhân năm năm đã bị câu nói này đập tan vỡ nát!!
Năm năm, cô ta cũng như một con rối, bên ngoài nở mày nở mặt, sau lưng bị khinh bỉ, bị sỉ nhục……
Năm năm, cô ta nhìn anh ta bao dưỡng tình nhân, lan truyền xì căng đan tình dục, nhìn anh ta phong sinh thủy khởi gây sự nghiệp, bản thân mình thì trôi qua cùng với con gái……
Năm năm, chồng của cô ta chỉ là vì chờ năm năm sau quăng bỏ cô ta, đuổi theo người phụ nữ mà anh ta đã vứt bỏ năm năm trước…..
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!