“Chị Trăn, em cũng muốn nhìn chị chơi bóng đó!” Chu Thiên Khởi ôm búp bê, kiều kiều dán bên cạnh Kỳ Trâm, liều mình tỏ vẻ mình rất muốn tới trường học cổ vũ cho cô.
“Sao em biết chị có trận đấu bóng?” Kỳ Trâm từ chối cho ý kiến, ngược lại nhớ tới vấn đề quan trọng này.
“A?” Chớp chớp mắt to, không biết nên nói sao.
“Thật ra cũng không phải trận đấu lớn gì!” Bên môi Kỳ Trâm treo vui vẻ nhàn nhạt, chỉ muốn biết rõ tiểu mỹ nhân này một bước không hề ra khỏi cửa không biết như thế nào lại biết được hành tung của mình.
“Dùng internet, còn website của trường học... Sẽ biết.” Chu Thiên Khởi chỉ chỉ máy vi tính đặt trên bàn, khuôn mặt vô tội có chút chột dạ.
“Thì ra là thế!” Cô không nên quên một đống trạch nam nữ chui trong nhà không ra khỏi cửa, vẫn có thể biết chuyện thiên hạ, “Bất quá, vẫn nên chờ thân thể em tốt lên một chút rồi nói sau.” Kỳ Trâm cúi đầu xuống xem bài tập của cô, dù Thiên Khởi làm nũng cũng không chịu thua.
“Thân thể của em thật sự đỡ hơn rồi.” Chu Thiên Khởi không thuận theo, liều mình vặn vẹo thân hình.
“Còn chưa đủ tốt.” Cô ngẩng đầu, ngắm dung nhan suy yếu, “Chị vừa mới nghe em ho khan, em không nên chờ chị ở sân thượng, chị nói đến thì sẽ đến.”
“Nhưng em ở trong nhà rất nhàm chán...” Thiên Khởi vẫn kiên trì, hốc mắt thoáng đỏ.
“Ừ...” Nhìn Thiên Khởi mảnh mai, trong lòng Kỳ Trâm có chút không nỡ, “Chị đánh thi đấu hữu nghị cũng sẽ không có thời gian nói chuyện với em... Em tới trường học xem chị chơi bóng, bên cạnh không người quen biết nói chuyện sẽ rất nhàm chán đó.”
“Không thể bảo bạn trai chị theo giúp em nói chuyện sao?” Thiên Khởi đỏ mặt, đưa ra yêu cầu nho nhỏ.
“Bạn trai? Ai a?!” Khuôn mặt Kỳ Trâm ửng hồng, một hồi xấu hổ, ngón tay đang chuyển bút cũng ngừng lại.
“Tất cả mọi người nói như vậy ... Ảnh chụp chứng minh, chị không thể...” Mặt Thiên Khởi cũng đỏ đến như quả táo, vừa ngắm vừa nói.
“Ha! Chị biết rõ em đang nói ai! Anh ấy không phải bạn trai của chị đâu!” Bao chuẩn Đồ Tĩnh!
Cô thật sự sẽ bị đám bà tám ở trường học hại chết!
Suốt ngày ở trang web trường học công bố phát hiện mới nhất gì, không có tin đồn, tùy tiện đăng ảnh chụp chung của cô cùng Đồ Tĩnh lung tung, còn dựa vào ảnh chụp nói bừa chuyệnre của bọn họ... Một mực thâm chịu giáo viên chủ nhiệm quan ái!
Rõ ràng chỉ là ảnh chụp hai người nói chuyện chung, nhưng qua công bố của bọn họ, có thể biến đổi thành một cái chuyện xưa ngắn.
Thật sự là mò mẫm đến không thể mò mẫm!
Công lực cải biên của các cô đều sắp lợi hại bằng phóng viên ở Thuỷ Quả nhật báo, sức tưởng tượng rất phong phú, cho nên tỉ lệ xem qua siêu cao, còn có người cổ vũ các cô, muốn các cô tiếp tục ghi. Cô thật sự muốn gọi các cô ấy là hạng nhất!
“Không phải anh ấy, vậy là ai?” Thiên Khởi bắt được sơ hở trong lời nói của Kỳ Trâm, đánh rắn tuỳ côn, nhưng muốn biết bí mật của Kỳ Trâm.
“Không phải học sinh trường học.” Bị học muội tri kỷ ép hỏi, Kỳ Trâm đành tiết lộ một chút, thừa nhận mình có bạn trai.
“Như vậy nha...” Thiên Khởi liên tiếp gật đầu, cẩn thận nhắc nhở, “Chị Trăn, anh chị hẹn họ ở ngoài, phải cẩn thận đó... Nội quy trường học...” Cô ấp a ấp úng nói đến quy định lỗi thời không thể yêu đương của trường học.
“An tâm! Chỗ anh chị đến đều rất ẩn mật... Sẽ không bị bắt được!” Kỳ Trâm khoát khoát tay, tỏ vẻ không cần chú ý đến điểm này.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!