Cả hội trường ồ lên một tiếng khá rõ ràng, Niên Ái mặt không biến sắc trên môi vẫn giữ nụ cười.
Niên Ái:"Tôi quê ở Nam Lĩnh như các bạn đã biết từ Nam Lĩnh đến Hà Xuyến ngồi máy bay phải mất 3 giờ đồng hồ nói ra chắc sẽ có rất nhiều người không tin nhưng lần đầu tiên tôi đặt chân đến đây trong túi chỉ có vỏn vẹn 1 triệu tiền tiết kiệm khi còn đi học."
Cả hội trường lúc này điều há hốc mồm không tin được đây là sự thật, những câu hỏi trong đầu các bạn học lúc này chính là "Làm sao cô ấy có thể sống được vậy?" "Động lực nào đã giúp cô ấy đi đến ngày hôm nay?" "cô ấy thật kiên cường".
Niên Ái:"Một cô gái 18 tuổi 11h đêm trong túi chỉ có 1 triệu thì chắc là các bạn ở đây không nghĩ tôi sẽ sống nổi nhưng bạn tin được không ngay lúc đó tôi lại chẳng cảm thấy cô đơn chút nào cả"
Niên Ái:"Khi vừa đáp xuống sân bay anh trai tôi đã chuyển cho tôi 5 triệu, bạn bè cũng giúp đỡ tôi không ít vậy nên tôi mới có thể tồn tại đến ngày hôm nay"
Niên Ái:"2 tháng sau đó tôi phát hiện tôi không thể cứ sống trong sự bảo bọc này mãi, gia đình tôi cũng không dư dả gì nên tôi đã quyết định không nhận tiền từ họ nữa tôi bắt đầu lên mạng tìm những công việc làm thêm theo thời gian khác nhau."
Niên Ái:"Mỗi sáng tôi thức dậy vào lúc 5h30 và mỗi tối sau khi về đến kiến túc xá vừa đúng 11h tối"
Những người ngồi ở dưới nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc.
Niên Ái:"Các bạn đừng nhìn tôi như thế vì tôi sinh ra không ở vạch đích vì tôi cực kì thiếu tiền nên hoàn cảnh bắt tôi phải cực kì nổ lực cực kì cố gắng"
Niên Ái:"Bạn nói thanh xuân dạy cho bạn cách trưởng thành? theo tôi không phải vậy"
Niên Ái:"Thanh xuân chỉ đặt ra cho bạn những thử thách còn thứ trưởng thành chính là tư duy của bạn, con người của bạn"
Niên Ái:"Bạn cùng phòng tôi thường hay đùa với tôi rằng tôi là một đứa ham tiền hơn cả mạng sống"
Niên Ái:"Đúng vậy tôi chính là đứa bán mạng để kím tiền, từ năm tôi lên đại học đã không biết cái mùi vị ngọt ngào vui vẻ của thanh xuân từ lâu rồi nhưng mỗi người mỗi khác thanh xuân của tôi chính là con đường mà tôi lựa chọn, thanh xuân của bạn chính là con đường mà bạn bước đi chúng ta điều có lối riêng nên thanh xuân hoàn toàn không giống nhau"
Niên Ái:"Thanh xuân của bạn có đầy hoa hay không là do bạn lựa chọn mặc dù mỗi ngày tôi phải đối diện với vấn đề tiền bạc thậm chí đêm đêm nằm mơ cũng thấy bản thân thiếu tiền nhưng tôi lại khác các bạn tôi không nếm được vị ngọt mà cảm thấy ngán ngẩm, tôi nếm được vị chua của thanh xuân vị chua khiến chúng ta thèm khát hơn."
Niên Ái:"Thanh xuân của tôi là vậy, nó không dạy gì cho tôi cũng không mang lại thứ gì cho tôi cả thứ duy nhất nó mang lại chính là thử thách cho tôi mà thôi"
Niên Ái:"Bạn sẽ không thể biết được bản thân vĩ đại thế nào nếu như bạn không dám thử sức với những thử thách lớn hơn, có đôi lúc bản thân tôi cảm thấy rất tuyệt vọng nhưng tôi không cam tâm mà buông bỏ."
Niên Ái:"Một chút khó khăn hôm nay sẽ không làm cả đời bạn u ám được vậy nên khi còn thanh xuân khi còn tuổi trẻ dù các bạn muốn lựa chọn điều gì cũng không cần phải đắn đo quá lâu vì thanh xuân chính là để trãi nghiệm, thất bại và bỏ lỡ."
Khi Niên Ái kết thúc câu nói của mình, hội trường tràn ngập tiếng vỗ tay rất nồng nhiệt. Niên Ái không dựa trên một khuôn khổ nào cả cô chỉ dựa trên thực tế những gì mà Niên Ái từng trãi qua nên lời nói của cô rất mộc mạc và chạm đến trái tim của nhiều bạn học sinh tại đây.
Giải lao 10 phút tiếp theo là đến phần đặt câu hỏi của các bạn học sinh phía dưới và người trả lời là Niên Ái. Cô sẽ giải đáp tất cả những thắc mắc trong lòng của các bạn học sinh từ cuộc sống, tình cảm, gia đình hoặc thậm chí là sẽ trả lời những việc có liên quan đến bản thân. Niên Ái quan sát sắc mặt của các bạn học sinh bên dưới dường như rất phấn khích.
Giờ giải lao kết thúc mọi người trật tự lại. Những câu hỏi đã được các bạn học sinh viết vào một phông thư sau đó để trên bàn, Niên Ái sẽ mở từng phông thư và sẽ trả lời từng cái một.
Niên Ái chạm tay vào phông thư thứ nhất mở ra sau đó đọc câu hỏi.
Niên Ái:"Câu hỏi thứ nhất: Chào sư tỷ, em là một đàn em khóa dưới của chị dạo gần đây em có thích một bạn nam trong trường nhưng bạn ấy dường như không để ý đến em chị xem em có nên tỏ tình không? người ta nói thanh xuân ngắn ngủi nếu thích thì cứ theo đuổi chị thấy có đúng không ạ? mong chị cho em hướng giải quyết em chân thành cảm ơn"
Niên Ái thầm cười:"Chào tiểu sư mụi khóa dưới, rất vui nhận được câu hỏi của em. Thú thật với mọi người ở đây về phương diện tình cảm tôi thật ra không có kinh nghiệm gì cả nhưng nếu có một lời khuyên cho trường hợp này tôi chỉ muốn nói..."
Niên Ái hít một hơi thật sâu:"Này cô gái nếu như em thật lòng thì cứ mạnh dạn theo đuổi nếu như cậu ấy từ chối thì hãy nở một nụ cười chấp nhận hiện thực nếu cậu ấy đồng ý thì hãy cố gắng vì tương lai, thanh xuân không ngắn ngủi chỉ có người không biết trãi nghiệm mới cảm thấy nó ngắn ngủi chị tin em là một cô gái kiên cường sẽ không vì cậu ta từ chối em mà sụp đổ có đúng không? đừng nghĩ đến kết quả chỉ cần bản thân đã thật sự làm hết sức mình thì dù kết quả có ra sao trong lòng đã cực kì mãn nguyện rồi"