Những ngày sau đó Định Ngôn điều đặn 1 ngày 3 bữa sang nhà nấu cơm cho cô hôm nào cũng rất đúng giờ. Vì hoạt động hè lần này có anh tham gia nên cô hao tâm tổn sức không ít, cô được nhà trường chỉ định đại diện cho trường trong buổi diễn thuyết. Cô được bắt cặp với một hai người để hỗ trợ vậy nên cô đã quyết định lựa chọn Hà Tư Duẩn vì bạn bè của cô đa phần là đã về quê.
Tối hôm đó Niên Ái cùng Hà Tư Duẩn đến thư viện trường thảo luận một số vấn đề, Niên Ái ngước mắt ra bên ngoài thấy trời đã tối nên đành gọi điện cho Định Ngôn. Rất nhanh sau đó Định Ngôn bắt máy.
Định Ngôn:[Sao thế]
Niên Ái:[À, hôm nay tớ cùng bạn học ở lại thư viện trường thảo luận vài việc có thể là về rất muộn nên cậu không cần sang nhà tớ đâu]
Định Ngôn ậm ừ mấy tiếng:[À, nhớ về sớm]
Niên Ái:[Được]
Niên Ái tắt máy, Hà Tư Duẩn dùng ánh mắt hoài nghi lẫn tò mò nhìn cô:"Bạn trai cậu à?"
Niên Ái phủ nhận:"Không không không là bạn học năm cấp 3 thôi"
Hà Tư Duẩn:"Nhìn có vẻ hai người rất thân thiết"
Niên Ái có chút buồn:"Vậy sao?"
Niên Ái cười nhạt lại tiếp tục nói về vấn đề mà hai người đang nói dở khi nảy. Khoảng tầm 10h hơn thì Niên Ái mới về nhà, khi vừa xuống xe đập vào mắt cô là một bóng dáng quen thuộc đứng ngay trước cửa giọng trầm ấm.
Định Ngôn:"Cậu về rồi"
Khi thấy anh, Niên Ái vô cùng ngạc nhiên xen chút bối rối. Cô ấp úng:"Sao....sao cậu lại ở đây?"
Định Ngôn:"Sợ cậu lại bỏ bữa ảnh hưởng dạ dày"
Nếu Định Ngôn không nhắc chắc cô cũng đã quên mất luôn chuyện mình bị viêm dạ dày nhẹ. Niên Ái mở cửa cho anh vào nhà, Định Ngôn vào bếp nấu bữa tối cho cô. Niên Ái vô cùng hoài nghi tại sao đột nhiên anh lại tốt với cô như vậy, không muốn để bản thân cứ phải mong lung Niên Ái trực tiếp hỏi anh.
Niên Ái:"Sao cậu lại tốt với tớ như vậy?"
Định Ngôn dừng lại khoảng chừng 3s rồi lại tiếp tục, miệng thanh thoát:"Quang Vỹ nhờ tớ chú ý đến cậu một chút"
Ra là thằng nhãi đó, Niên Ái trong lòng sáng tỏ cũng không cảm thấy kì quặc gì nữa. Điện thoại Niên Ái reo lên, cô nhanh nhẹn.
Niên Ái:[Tớ nghe đây]
Hà Tư Duẩn:[Cậu về đến nhà chưa?]
Niên Ái:[Về rồi]
Hà Tư Duẩn:[Vậy được rồi tớ cúp đây]
Niên Ái:[bye]
Niên Ái đặc điện thoại xuống bàn, bản thân ngồi trên ghế mắt một lúc lại hướng qua phía của Định Ngôn trong lòng nghĩ ngợi nhiều điều. Bất giác cô nhận ra không gian lại cứ như ngày đầu mùa đông năm lớp 10 khi Niên Ái bất chợt bắt gặp ánh mắt của anh trong lớp vừa ấm áp vừa ôn nhu vừa vững chãi.
Cô nhận ra có lẽ trong tim cô Định Ngôn chưa từng thay đổi vị trí chỉ là cô muốn phủ nhận muốn vùi lấp tất cả tình cảm của mình để rồi rất lâu rất lâu sau đó chỉ vì một nụ cười của đối phương, một sự quan tâm nhẹ nhàng cũng giống như một cơn gió cuốn hết tất cả lớp bụi cát mà cô tạo nên và để rồi cho tình yêu này của cô lại được tiếp tục.
Ai cũng có một cái tên in dấu trong thanh xuân của mình dù cho đi qua mọi thăng trầm của cuộc sống bao nhiêu buồn vui đau thương hạnh phúc khi nhìn lại vẫn thấy người ấy ấm áp như thuở ban đầu không chút mờ nhạt.
2 Tuần Sau.
Hoạt động hè của trường Niên Ái và Định Ngôn cũng đã được bắt đầu. Chủ đề của năm nay là "Thanh Xuân Của Bạn", Niên Ái không có cảm hứng với chủ đề này vì thanh xuân của cô thì có gì để nói đâu, ngoại trừ những ngày đối mặt với Tiền thì cô cũng chẳng còn chuyện gì nữa. Nếu có thể đổi lại thì chắc phải đổi thành 100 Cách Kím Tiền thì chắc cô sẽ nói mãi chả hết.
Sau tiết mục văn nghệ và một số phát biểu của đôi bên nhà trường thì cũng đã đến lược cô lên sân khẩu. Nhìn vào tay đang bị thương của mình Niên Ái lại được thêm một phần dũng khí nữa. Được MC giới thiệu Niên Ái chậm rãi bước lên bục phát biểu, từ phía trên cô nhìn xuống thấy rất rõ khung cảnh trước mắt cùng lúc này ánh mắt của cô và Định Ngôn chạm nhau. Niên Ái khẽ cười chỉnh micro bắt đầu diễn thuyết.
Niên Ái:"Xin chào tất cả các bạn học sinh"
Niên Ái:"Tôi tên là Lê Niên Ái sinh viên năm 3 trường Đại Học Báo Chí Truyền Thông rất hân hạnh được quen biết với các bạn"
Niên Ái ngưng lại nhường cho tiếng vỗ tay. Được một lúc, mọi người im bặt Niên Ái lại bắt đầu nói.
Niên Ái:"Năm nay chúng ta có một chủ đề chắc hẳn là rất gần gũi với tất cả các bạn ở đây chủ đề của chúng ta là THANH XUÂN CỦA BẠN"
Niên Ái:"Cho tôi hỏi tất cả các bạn ở đây, trong quãng thời gian thanh xuân của mình các bạn đã học được gì?"
Cảm thấy vẫn chưa khuấy động được không khí hiện tại. Niên Ái nói tiếp:"Tôi ở đây cùng với các bạn là giao lưu học hỏi lẫn nhau tôi hi vọng các bạn sẽ chia sẽ chút ít nhé"
Lúc này một số bạn học liền dơ tay trả lời, Niên Ái đành chọn bừa một người.
Niên Ái:"Mời bạn nam mang kính, áo trắng ngồi ở dãy hàng số 3"
Bạn nam học sinh đứng lên:"Chào bạn, theo tôi trong quãng thời gian thanh xuân tôi đã trưởng thành hơn tự lập hơn còn có thể phụ giúp gia đình."
Nam sinh viên nói hết ý, Niên Ái nhanh nhạy:"Cảm ơn bạn, mời bạn ngồi xuống"
Niên Ái:"Ta mời thêm một bạn nữa nhé"
Lần này Niên Ái mời một bạn nữ:"Mời bạn nữ áo cam ngồi cuối dãy ghế số 2"
Bạn nữ học sinh:"Theo tôi thì trong quãng thời gian thanh xuân tôi học được cách thấu hiểu học được cách tự lập học được cách trưởng thành và học được cách yêu thương"
Niên Ái:"Vâng cảm ơn bạn, một ý kiến rất hay"
Bạn nữ học sinh ngồi xuống, tất cả điều im lặng nghe Niên Ái tiếp tục nói.
Niên Ái:"Đối với các bạn thanh xuân cho các bạn trưởng thành, cho các bạn học được nhiều điều nhưng các bạn biết không...."
Niên Ái ngập ngừng rồi lại tươi cười nói tiếp:"Thanh xuân của tôi không giống với các bạn tôi không học được gì từ nó và nó cũng không giúp tôi được gì. Thanh Xuân của tôi trước giờ chỉ có 1 từ để diễn tả đó chính là TIỀN"