" Ba không muốn giúp con ? Ba cũng như ông nội , lúc nào cũng thương yêu anh ta"
Doãn Thừa Nhiệm nước mắt chảy dài . Anh không thể hiểu nỗi mình đã làm gì mà ông nội Doãn chưa bao giờ để anh ở trong lòng. Tại sao anh cũng đi du học nước ngoài nhưng khi về tập đoàn thì lại làm dưới cấp của Doãn Đình Nghiêm, chịu sự sai bảo của anh.
" Ba thương con và Đình Nghiêm ngang nhau nhưng mà ..."
" Ba , con sẽ thay đổi mà . Nếu con ra ngoài con sẽ ra nước ngoài làm lại cuộc đời . Con sẽ không làm ba thất vọng nữa"
"Được rồi , ba sẽ tìm cách . Nhưng hứa với ba , không được làm hại Đình Nghiêm nữa"
Ông Doãn không nhẫn tâm để cho Doãn Thừa Nhiệm ngồi tù cực khổ . Với lại anh cũng đã thay đổi muốn làm lại cuộc đời .
" Ba phải nhanh lên , con không thể ở lại đây thêm nữa "
Doãn Thừa Nhiệm vui mừng vì ông Doãn đã chấp nhận giúp cho mình .
"Ừm"
Ông Doãn ở lại nói chuyện với Doãn Thừa Nhiệm một lát thì cũng về. Ông không về Doãn gia mà đi tới phần mộ của mẹ Doãn Đình Nghiêm, bà Tiêu Ngọc Đình .
" Ngọc Đình , tôi đến thăm bà . Bà còn giận , còn trách tôi không?"
Ông Doãn đặt bó hoa cúc lên phần của bà Tiêu Ngọc Đình . Nơi đây rất sạch sẽ, an yên.
Cứ mỗi tháng là Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di sẽ đến đây tâm sự rồi lau sạch phần mộ của bà . Dù anh có bận như thế nào cũng dành một ít thời gian đến đây.
" Ngọc Đình , tôi biết mình có lỗi với bà rất nhiều . Tôi biết bà đã hi sinh cho tôi rất nhiều . Bà từng là hoa khôi trong trường, bà từ bỏ ước mơ trở thành nhà thiết kế nổi tiếng chỉ vì tôi . Vậy mà tôi lại phản bội tình yêu của bà."
Giọt nước mắt của ông Doãn lặng lẽ rơi xuống . Nếu thời gian quay lại ông nhất định sẽ không bao giờ phản bội lại tình yêu của bà, sẽ không làm một người đàn ông khốn nạn để rồi bị chính con ruột của mình hận thù .
Ông Doãn vẫn còn nhớ lúc đó bà Tiêu Ngọc Đình đã sinh Doãn Đình Nghiệm được hơn một tuổi . Lúc đó thời gian sinh hoạt vợ chồng hay quan tâm đều không có vì bà cứ bận chăm sóc cho Doãn Đình Nghiêm. Vì không đủ bản lĩnh để vượt qua cám dỗ nên ông đã bị Trịnh Mỹ Hoa quyến rũ và sau đó là lén lút ngoại tình.
Ông biết đó là lỗi của mình chứ không phải do bà Tiêu Ngọc Đình hờ hửng với ông. Ông biết bà rất căng thẳng khi Doãn Đình Nghiêm cứ khóc đêm và đòi mẹ bên cạnh.
" Ngọc Đình à , con của chúng ta bây giờ rất thành công và hạnh phúc . Không chừng năm sau Đình Nghiêm bế cháu ra thăm bà . Lúc đó chắc bà rất vui phải không ? Tôi cũng rất
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!