Làn sóng này trông có vẻ mềm nhẹ, nhưng sức mạnh tuyệt đối cao hơn 130 vạn cân!
So với Lý Tạc Thiên bị Diệp Tu đánh bại lúc nãy thì còn mạnh hơn 30 vạn cân.
Lần này có lẽ Diệp Tu xong đời rồi.
Nhưng chỉ thấy Diệp Tu trực tiếp xoay người: “Đội chấp pháp thì thế nào? Hiện nay là ngươi động thủ với ta, dù ngươi là đại đệ tử của đội chấp pháp thì ta cũng đánh!"
Ào ào ào...
Lạc Lãng Quyển đại viên mãn!
Cũng là Lạc Lãng Quyển, nhưng làn sóng trong tay Diệp Tu lại như dòng nước chân chính, ẩn chứa cảm giác liên miên bất tận đáng sợ.
Diệp Tu xoay người tung một chưởng, hai Lạc Lãng Quyển cực mạnh đánh thẳng vào nhau.
Ầm!
Tiếng nổ tung vang lên, chỉ thấy đồng tử của Lâm Trần đột nhiên phóng to, vẻ mặt sợ hãi đến tột đỉnh.
Rất nhiều người còn chưa biết xảy ra chuyện gì thì một bóng người đã trực tiếp bay ngược ra ngoài, đập mạnh xuống mặt đất.
Mọi người vô cùng ngạc nhiên, đầu óc rống rỗng.
Cái gì!
Lý Tạc Thiên thua trong tay Diệp Tu thì thôi đi, mà Lâm Trân cũng thua hắn chỉ sau một chiêu!
Sức mạnh lên tới 130 vạn cân mà lại chịu không nổi một đòn của Diệp Tu sao?
"Diệp Tu, ngươi dám động vào ta thì đội chấp pháp nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Lâm Trần chật vật bò lên, phẫn nộ quát một tiếng.
Trong mắt Diệp Tu bắn ra một tia sắc lạnh: “Xem ra ngươi còn chưa bị đánh phục?”
"Ngươi có tin mình nói thêm câu nữa thì ta lập tức đánh ngươi nằm xuống đất, không nói được lời nào nữa không."
Đồng tử của Lâm Trần run rẩy.
Người khác kinh ngạc đến ngây người, Diệp Tu dám uy hiếp đội chấp pháp!