Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiều vợ 7 7 49 ngày

CHƯƠNG 6: QUÊN MẤT

Tô Nghiên không cách nào có thể di chuyển bước chân của mình.

Tinh thần chính nghĩa trong trái tim của Tô Nghiên đã chiến thắng, cô từng nhìn thấy chiếc xe này ở bãi đỗ xe không chỉ một lần, là loại Tiggo có giá phù hợp với những người làm công ăn lương, tình hình tài chính của chủ xe có thể chỉ ở mức trung bình, hơn nữa nếu như hại người ta xong rồi bỏ chạy, làm loại chuyện thế này thì đến tối sẽ gặp ác mộng cho coi.

Cũng đã muộn thế này rồi, bây giờ cô thật sự rất muốn về nhà ngủ, hơn nữa mai là thứ bảy, nếu xe vẫn đỗ ở đây thì chưa chắc chủ xe sẽ xuất hiện.

Suy nghĩ một lúc, Tô Nghiên lấy giấy bút trong túi ra, cẩn thận cố gắng viết từng chữ thật to: Rất xin lỗi, tôi sẽ chịu trách nhiệm. Tô Nghiên, 13XXXXXXXXXX.

Cô kẹp tờ giấy bên dưới cần gạt nước của chiếc Chery Tiggo, lại khởi động con xe chột mắt của mình đi về nhà.

Chỗ ở của Tô Nghiên là một căn nhà hai phòng sau khi tốt nghiệp đại học thuê cùng người bạn thân Tần Lam.

Sau đó kinh tế có chút khá hơn thì một mình cô mua luôn căn nhà.

Tần Lam cũng vẫn luôn ở đây, suy cho cùng thì con người cũng là động vật quần cư, cô không phải kiểu người muốn hưởng thụ sự cô độc mãi mãi.

Trừ khi là tết nhất lễ bái hoặc có chuyện quan trọng, còn không Tô Nghiên đều sẽ không quay về nhà họ Tô.

Ngoại trừ Tô Tô Hiểu Phong thì từ trước đến nay chẳng có ai khác quan tâm tới cô.

Trên thế giới này cô chỉ có duy nhất hai người bạn, ngoài bạn thân Tần Lam thì cô cũng chỉ có Tô Tô Hiểu Phong.

Tô Tô Hiểu Phong là cậu hai nhà họ Tô, là đứa con trai cưng duy nhất của ông cụ, lại còn là một người tốt quá mức có tính cách dịu dàng, cũng là người duy nhất trong nhà đối xử tốt với cô.

Tô Nghiên nhào thẳng lên giường lớn, thậm chí đến cả quần áo cũng chưa thay ra thì đã lập tức đi chìm vào giấc mơ rồi.

Cũng không biết qua bao lâu, vào lúc nửa đêm đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, nhạc chuông ầm ĩ chói tai khiến Tô Nghiên giật mình khiếp sợ đến nỗi lập tức bật người dậy, cô từ trước đến nay trong khi ngủ cũng vẫn luôn rất cảnh giác.

Vội vàng chộp lấy di động, ấn nút nghe đưa đến bên tai, giọng nói cao vút của Tần Lam lập tức truyền đến: “Cậu đang ở đâu đấy Tô Nghiên? Ra ngoài ăn khuya đi, tớ trả tiền cho.” Cũng đã hai giờ sáng rồi mà Tần Lam vẫn còn phấn chấn như thế, nghe cái giọng đó chắc chắn là cô nhóc chuẩn bị đi chơi thâu đêm rồi.

Khi nãy lúc vừa về mệt quá nên không để ý một phòng vắng tanh, Tần Lam vốn dĩ không ở trong phòng.

Hai người là bạn cùng phòng, bạn thân, bạn tâm giao, chơi với nhau từ lúc học cùng trường đại học tới tận bây giờ, thế mà tính cách lại hoàn toàn trái ngược nhau, rất nhiều lúc Tô Nghiên thật sự rất hâm mộ cô nhóc Tần Lam luôn suy nghĩ đơn giản kia.

Có thể khiến một người ki bo kẹt xỉ nhận bao kèo, có thể thấy là đã có chuyện không bình thường xảy ra.

Nhưng Tô Nghiên lại không có hứng thú đi chơi cùng cô ấy, nếu phải so sánh thì cô muốn đi chơi cùng những giấc mơ hơn.

Sau khi từ chối khéo xong, cô không đợi bên kia trả lời mà đã dứt khoát tắt máy luôn, sau đó lại tiếp tục nằm xuống giường ngủ thiếp đi.

Bởi vì liên quan tới tính chất công việc, điện thoại của Tô Nghiên luôn mở máy suốt 24 giờ, nhưng mai là cuối tuần thì ít ra cũng phải được yên bình một chút chứ? Con sâu ngủ trong đầu càng ngày càng lớn khiến Tô Nghiên quên mất thật ra mình bắt buộc cần phải chờ một cuộc gọi quan trọng.

Ngủ được một giấc này thật sung sướng, khi thức dậy, Tô Nghiên chỉ cảm thấy cả người đều sảng khoái, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là cô lại có thể hừng hực khí thế bắt đầu chiến đấu một tuần mới.

Thế mà cô lại ngủ thẳng tới bốn giờ chiều, nếu không do bụng réo ầm ĩ thì e là cô còn có thể ngủ tiếp.

Kết quả sau khi tỉnh giấc, cô phát hiện trong nhà vẫn chỉ có một mình mình, chắc là Tần Lam đã về rồi lại đi ra ngoài tiếp, bởi vì cô thấy bên ngoài cửa phòng mình có dán một tờ giấy ghi chú, giấy trắng mực đen viết: Tô Nghiên, tớ muốn ra ngoài chơi hai ngày, đừng quá nhớ thương và lo lắng cho tớ, thứ hai tớ sẽ về.

Nhớ thương lo lắng cái con khỉ, cái gì mà nói mời ăn khuya, đi suốt đêm không về, lại còn muốn đi ra ngoài chơi hai ngày, trực giác nói cho Tô Nghiên biết người phụ nữ đó có đối tượng yêu đương rồi.

Cũng đúng, chẳng bao lâu nữa cô sẽ lấy chồng, Tần Lam bằng tuổi cô có bạn trai cũng là chuyện rất bình thường.

Chỉ là thường ngày công việc bận rộn mãi chiếm hết tâm trí lẫn thời gian của cô, vừa rảnh rỗi một cái thì Tô Nghiên lại phát hiện ra một chuyện rất đáng buồn chính là bản thân cô không có việc gì để làm cả.

Dạo phố hẹn hò? Ngoài Tần Lam thì cô không còn người bạn nào thứ hai như vậy nữa, mà cô cũng không có ý muốn ra ngoài một mình, thế nên cô nấu bừa gói mỳ tôm để lấp bụng, lúc đang chuẩn bị ngủ tiếp thì chuông điện thoại lại reo lên.

Lúc đó Tô Nghiên đang rửa bát trong bếp, tay dính đầy bọt xà phòng, chỉ có thể kẹp điện thoại ở cổ, ngay cả màn hình cũng chưa nhìn, vì vậy cô chỉ biết thuận miệng hỏi một câu: “Tôi là Tô Nghiên, xin hỏi có chuyện gì sao ạ?”

“Cô là Tô Nghiên à? Là cô đâm vào xe tôi sao?” Một câu hỏi rất thô lỗ truyền thẳng vào màng nhĩ của cô.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!