Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

“Bác sĩ, tới đây kiểm tra!”

Bác sĩ kiểm tra huyết mạch của Bạch Triều Vĩ xong, vô cùng chắc chắn nói: “Huyết mạch của gia chủ Bạch, đều khác với những người khác.”

"Hơn nữa huyết mạch của gia chủ Bạch rất khác thường, cũng vô cùng cường đại.”

Vừa mới nói xong, đã chứng minh Bạch Triều Vĩ không phải người nhà họ Bạch, là đồ giả mạo

Người của nhà họ Bạch, khách ở bốn phía đều không dám tin.

Ở trước mặt sự thật, bọn họ cũng không dám tin!

“Gia chủ Bạch không phải là người nhà họ Bạch sao?”

“Tôi hợp tác với nhà họ Bạch hai mươi mấy năm, là giả à?”

“Ông trời của tôi!”

“Hai mươi mấy năm trước, nhà họ Bạch rối loạn, chẳng lẽ..."

“Người trước mắt có bề ngoài giống hệt với gia chủ Bạch, sao có thể là giả? Làm sao có thể như vậy được?”

“Hai mươi mấy năm không ai phát hiện, người thân nhất của ông ta cũng không phát hiện ra sao?”

Đám khách bàn tán xôn xao.

Tin tức này quá chấn động, quá khiến người ta kinh hãi!

“Bố!” Vẻ mặt Bạch Trường Nhân vô cùng khó coi, đi tới trước mặt Bạch Triều Vĩ.

“Nói cho con biết, bố là thật, bố là bố con đúng không?”

“Bố không phải là giả!”

Lúc này, Bạch Triều Vĩ đã không còn một con bài chưa lật nào nữa.

Âm mưu bị vạch trần.

Hai mươi mấy năm, vẫn không bị phát hiện.

“Bố có phải bố con quan trọng không?” Trên gương mặt Bạch Triều Vĩ không có một chút sợ hãi nào, trái lại lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo, nói: “Bố có năng lực khiến nhà họ Bạch phồn thịnh hưng thịnh”

“Bố có năng lực khiến người của mỗi thế lực lớn thần phục!” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

“Hai mươi mấy năm qua, dưới sự dẫn dắt của bố, nhà họ Bạch từng bước đi lên huy hoàng, ổn định nằm lên vị trí gia tộc đứng đầu Bình Châu.”

“Những chuyện này đều là công lao của bố!”

“Nếu là người bố yếu đuối kia của con, người bố luôn xử trí theo cảm tính, ông ta có thể trở thành gia chủ sao?”

“Ông ta có thể khiến nhà họ Bạch rạng rỡ như bây giờ không?”

“Đây là công lao của bố, bố là công thần của nhà họ Bạch, bố là tương lai của nhà họ Bạch!”

Nếu không có cách nào nói dối, Bạch Triều Vĩ thừa nhận ông ta không phải là Bạch Triều Vĩ chân chính.

Bạch Triều Vĩ nói không sai, hai mươi mấy năm này nhà họ Bạch phát triển cao vút như thế, thế lực rất mạnh.

Vừa mới nói xong, sắc mặt người nhà họ Bạch nhao nhao thay đổi.

Khóe mắt Bạch Trường Nhân đột nhiên chảy ra hai hàng lệ.

“Nói như vậy, ông thực sự không phải là bố tôi?”

“Nói cho tôi biết, bố tôi đâu!”

“Nói cho tôi biết, ông là ai!”

“Có phải là ông giết bố tôi rồi hay không!”

Tất cả mọi người đều đang đợi đáp án.

Bầu không khí áp lực đáng sợ.

Lúc trước tất cả mọi người cho rằng Thất Sát là giả, Thất Sát và đám người Tiêu Hào thành mục tiêu bị mọi người công kích, tình hình đột nhiên xoay ngược lại, Bạch Triều Vĩ mới đúng là kẻ địch của nhà họ Bạch!

Bạch Trường Nhân lau nước mắt ở khỏe mắt, vô cùng đau khổ.

Mấy năm nay, Bạch Trường Nhân đối với Bạch Triều Vĩ luôn nói gì nghe nấy, ở trong lòng ông ta, cho dù mệnh lệnh của bố là đúng hay sai, ông ta đều nghe theo.

Nhưng mà nhiều năm như vậy, người bố mà ông ta tôn kính thực ra là giả, vậy mà không phải bố ruột!

Mọi chuyện, rất khó tiếp nhận! Trong lòng rất nhiều người của nhà họ Bạch dâng trào lửa giận.

Lúc này bọn họ đều nhớ lại chuyện hai mươi mấy năm trước, nhớ tới thảm cảnh của nhà họ Bạch.

Bạch Trường Nhân nắm lấy áo Bạch Triều Vĩ: “Vì sao?”

“Ông nói cho tôi biết, bố tôi đâu!” “Có phải là ông giết bố tôi rồi không!”

Trong mắt Bạch Trường Nhân tràn ngập tơ máu, gầm thét.

“Nhưng mà chúng ta thường xuyên cùng nhau đi tắm hơi, bố, những vết thương do tu luyện để lại trên người bố vẫn còn đó.”

“Còn nữa, bố, sau lưng bố cũng có một cái bớt.”

“Sao bố có thể là giả được?”

Sau khi nói xong, Bạch Trường Nhân vạch áo của Bạch Triều Vĩ ra.

Bạch Triều Vĩ lộ ra phần sau lưng,

trên lưng có đủ vết bớt, vết sẹo. Người trước mắt tuyệt đối là bố tuyệt đối phải!

“Ha ha!” Bạch Triều Vĩ cười to vài tiếng: “Con trai, Trường Nhân, đương nhiên bố là bố con.”

“Con còn nhớ rõ khi con năm tuổi, con ở bên bờ sông chơi đùa không cần thận ngã xuống sông, bị đẩy ra xa, sau khi bố vớt con lên, con hôn mê một ngày một đêm, phát sốt tới tận bốn mươi độ”

“Khi sáu tuổi, bố dạy con một bộ công pháp, cùng tu luyện với con, con đã nói, sau khi lớn lên sẽ vô cùng lợi hại, sẽ bảo vệ bố cả đời, bảo vệ nhà họ Bạch cả đời...”

“Khi mười bảy tuổi, con nói con thích một người bạn gái... Bởi vì bố không đồng ý, con giận dỗi với bố rời nhà trốn đi.”

“Khi hai mươi tư tuổi, con kết hôn với người phụ nữ con thích, người trong gia tộc không đồng ý, bố và chú bảy dốc toàn lực ủng hộ con, con cưới được người phụ nữ con tha thiết mơ ước..."

Bạch Triều Vĩ nói rất nhiều, Bạch Trường Nhân nghe thấy những lời này, rơi vào đoạn hồi ức quen thuộc.

Những trí nhớ này, là hồi ức tốt đẹp nhất ở sâu trong lòng Bạch Trường Nhân!

Tràn ngập ấm áp, tràn ngập tình yêu!

Rất nhiều chuyện, đều là trí nhớ riêng của Bạch Trường Nhân và Bạch Triều Vĩ, những trí nhớ này chỉ có hai bố con bọn họ biết.

Nếu người trước mắt là giả, sao ông ta biết được?

“Bố, bố... Bố là bố con!” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Bạch Triều Vĩ vô cùng chắc chắn gật đầu, nói: “Đúng vậy, bố là bố con, đương nhiên bố là bố con rồi!”

“Bố!” Bạch Trường Nhân xông tới, giang hai tay Bạch Triều Vĩ.

Cảm xúc của Bạch Trường Nhân dao động rất lợi hại.

Hai mươi mấy năm này, bố vẫn luôn vô cùng máu lạnh, vẫn vì lợi ích của gia tộc mà lòng dạ độc ác không từ thủ đoạn.

Bây giờ lại nói những lời, tràn ngập dịu dàng.

Hoặc là, con người đến lúc sắp chết mở miệng nói lời thiện.

Rất nhiều người đều không rõ, Bạch Triều Vĩ rõ là đồ giả mạo, nhưng Bạch Trường Nhân vẫn cho rằng Bạch Triều Vĩ là thật.

Có lẽ là vì những lời của Bạch Triều Vĩ, hoặc có lẽ Bạch Trường Nhân đi theo Bạch Triều Vĩ nhiều năm như vậy, cho dù không phải thật, cũng có tình cảm.

Cho dù là thật hay giả, hôm nay Bạch Trường Nhân và Bạch Triều Vĩ sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Không quấy rầy hai bố con tâm sự lần cuối.

“Con trai!” Gương mặt Bạch Triều Vĩ hiền lành: “Con sợ chết không?”

“Không sợ, con không sợ!” Vẻ mặt Bạch Trường Nhân kiên quyết, nói: “Con biết hai bố con chúng ta hôm nay khó tránh khỏi cái chết, chạy trời không khỏi nắng.

“Chú bảy chắc chắn sẽ giết chúng ta."

“Con không sợ một chút nào, bố!” “Nhưng chết cùng một chỗ với bố, con không sợ!”

“Con đã không sợ... Trên mặt Bạch Triều Vĩ đột nhiên xuất hiện vẻ dữ tợn: “Vậy con đi chết đi!”

Bỗng nhiên Bạch Triều Vĩ ra tay, một chưởng đánh về phía đầu Bạch


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!