Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Hơn ba tiếng sau, đám người Tiêu Hào đã đến được địa điểm, đi ra khỏi ga tàu cao tốc.

Vừa ra khỏi ga, năm chiếc Rolls-Royce đã đỗ lại trước mặt bốn người Tiêu Hào.

Một người đàn ông trung niên vô cùng nghiêm túc trong bộ tây trang và giày da bước xuống từ chiếc xe đầu tiên.

Người này chính là quản gia Dương của nhà Châu chủ.

Ánh mắt của quản gia Dương quét qua người Tiêu Hào và những người khác.

Ông ta nhận ra Tiêu Hào ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đó là Lương Thiếu Thu, người phụ nữ bí ẩn bên cạnh Tiêu Hào, và cuối cùng, ánh mắt rơi trên người Lục Việt.

Thiếu chủ của môn phái Bính Điệu, Lục Việt.

Quản gia Dương sửng sốt, tại sao Lục Việt lại đi cùng Tiêu Hào?

Quản gia Dương đi đến trước mặt Tiêu Hào, nói: “Cho hỏi, cậu đây có phải là Tiêu Hào?”

Tiêu Hào nhàn nhạt đáp: “Chính tôi, ông là người của Châu chủ?”

Khi nhìn thấy những chiếc xe sang trọng này, Tiêu Hào cũng đoán ra được.

Quản gia Dương hơi sững người, ông ta còn chưa giới thiệu mà đối phương đã biết rồi. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

“Tôi là quản gia Dương của phủ Châu chủ, Châu chủ đã sắp xếp chúng tôi đến đây để đón cậu Tiêu “Cậu Tiêu, mời cậu và bạn của cậu lên xe.”

Tiêu Hào sắc mặt lạnh lùng, nói: “Châu chủ thực sự quá khách sáo rồi.” “Khinh Vân, Thiếu Thu, Lục Việt, lên xe.

Bốn người cùng lên xe, quản gia Dương tự mình lái xe, Tiêu Hào ngồi vào ghế phụ bên cạnh tay lái, ba người Ninh Khinh Vân, Lương Thiếu Thu và Lục Việt ngồi ở phía sau.

Đoàn xe chậm rãi đi vào đường lớn, chạy về hướng phủ Châu chủ.

Trên đường đi quản gia Dương không nói lời nào, ông ta không hiểu, Tiêu Hào đã giết cô chủ và cậu chủ, nhưng bây giờ ông ta lại phải đi đón Tiêu Hào.

Nhưng đây là sắp xếp của Châu chủ, ông phải tuân theo.

Tiêu Hào cũng không hiểu, sắp xếp lần này cũng Châu chủ là muốn làm gì?

Cầu hòa? Tiêu Hào tuyệt đối không đồng ý.

Sau khi đoàn xe đến trang viên của Châu chủ, trực tiếp lái thẳng đến trước căn biệt thự số ba.

Bốn người Tiêu Hào xuống xe, quản gia Dương đưa bọn họ vào trong biệt thự.

Lúc này, trong đại sảnh của biệt thự, là linh đường.

Nơi đặt linh cữu của Chu Thục Nhi và Chu Soái!

Đám người Tiêu Hào sớm đã biết tin Chu Thục Nhi và Chu Soái đã chết từ miệng Lục Việt, nhưng sau khi nhìn thấy linh đường và hai cỗ quan tài, bọn họ vẫn không khỏi kinh ngạc.

Lương Thiếu Thu không nhịn được bèn hỏi: “Quản gia Dương, cậu chủ và cô chủ nhà ông đã xảy ra chuyện gì sao?”

Cơn tức giận của quản gia Dương xộc lên đến não, không phải do các người giết sao? Các người đang vờ không biết ư?

Quản gia Dương không trả lời, nói: “Ông chủ đang đợi các vị ở phòng khách bên trong, mời.”

Quản gia Dương dẫn bốn người ra khỏi linh đường, đi vào phòng khách phía trong.

Trên ghế sô pha trong phòng khách, một người đàn ông trung niên với tướng mạo uy nghiêm đang ngồi ở đó.

Người đàn ông trung niên nhìn thấy đám người Tiêu Hào đi vào dưới sự hướng dẫn của quản gia Dương, ánh mắt của ông dừng trên người Tiêu Hào.

Người đàn ông trung niên này chính là Châu chủ.

Nhìn thấy kẻ thù trước mặt, Châu chủ thật muốn xé xác Tiêu Hào ra thành từng mảnh.

Nhưng ông phải nhịn, trước tiên phải tiến hành từng bước theo như kế hoạch. Khi Châu chủ nhìn thấy Lục Việt ở bên cạnh Tiêu Hào, đồng tử của ông hơi co lại.

Người của Châu chủ đến ga cao tốc đón Tiêu Hào, sớm đã báo cáo rằng Lục Việt có đi cùng với Tiêu Hào.

Châu chủ biết rằng ban đầu chính người của môn phái Bính Điệu đã bí mật chiếm giữ Linh Trì, sau đó Tiêu Hào đã ra mặt giết người của môn phải Bính Điệu, sau khi Lục Việt rút khỏi, Chu Uyên Nhi mới tiếp nhận Linh Trì. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Bây giờ, hai người họ lại đi cùng nhau, Châu chủ cũng rất ngạc nhiên. Nhưng Châu chủ không cần lo lắng, sự xuất hiện của Lục Việt sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch hôm nay.

Với tình hình hiện tại, Châu chủ nói chuyện với Tiêu Hào trước, nếu có thể giữ Tiêu Hào bình tĩnh là tốt nhất, nếu không giữ được thì triển khai những kế hoạch khác.

Cuối cùng, sẽ có người làm chủ vực!

Châu chủ đứng dậy, vẻ mặt bình tĩnh: “Mọi người, tôi là Châu chủ Kim Cường, Chu Văn Long."

Tiêu Hào không có giới thiệu mình, mà nói: “Ba người chúng tôi không cần giới thiệu, chắc Châu chủ cũng đã biết rồi?”

“Ngồi.” Châu chủ làm động tác mời ngồi, sau đó hai bên ngồi vào số pha đối diện nhau.

Sau khi quản gia Dương sắp xếp người giúp việc rót trà cho khách xong, tất cả thuộc hạ đều lui xuống. Bầu không khí xung quanh rất lạnh lẽo.

Châu chủ lên tiếng trước, nói: “Tiêu Hào, về vấn đề Linh Trì, mọi người đều gặp thương vong, con trai và con gái của tôi đã chết rồi.”

“Tiêu Hào, cậu có nên dừng lại rồi không?”

Tiêu Hào cho rằng cái chết của Chu Uyên Nhi hoàn toàn là một âm mưu.

“Tôi đang tìm con gái ông để điều tra chuyện Linh Trì, nhưng con gái ông lại chết mất rồi, chết cũng thật đúng lúc.

“Là ai đã giết con gái và con trai ông?”

Châu chủ nghe xong sắc mặt liền trở nên lạnh lẽo, thái độ hời hợt vô tình của Tiêu Hào khiến ông giận cháy lòng: “Tiêu Hào, không cần làm bộ làm tịch nữa, đừng tưởng rằng tôi thực sự sợ cậu!”

“Tôi không giết con trai và con gái của ông.” Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Châu chủ, đừng giở bất kỳ trò bịp bợm trước mặt tôi!”

“Tôi là người của Long tổ, lần này đến đây là để thẩm tra toàn diện việc Linh Trì trong hang động Huyền Âm, điều tra toàn bộ về con gái ông, và cả ông nữa, Châu chủ!”

Đã đến đây giải quyết công việc, đương nhiên cũng cần một thân phận.

Người của Long tổ là thích hợp nhất, Long tổ chuyên quản lý điều tra những chuyện này, nếu người của Long tổ muốn điều tra người nắm quyền, thì tất cả người nắm quyền đều phải hợp tác.

Châu chủ không ngờ Tiêu Hào lại là người của Long tổ Lục Việt cũng không ngờ đến.

Vực chủ và Thiệu Kiên đang uống trà ở sảnh bên trên tầng hai cũng rất ngạc nhiên.

Dĩ nhiên, người của Long tổ cũng có trên có dưới, muốn điều tra bất kỳ người cầm quyền nào cũng phải có lệnh điều tra.

Châu chủ không ngờ sự việc này lại làm kinh động đến Long tổ.

Tiêu Hào còn trẻ như vậy, sáu năm trước chỉ là một nhân vật nhỏ bé tầm thường, làm sao cậu ta có thể là người của Long tổ?

Muốn gia nhập Long tổ, không chỉ có thực lực ngang tàng, mà còn phải có lý lịch nhất định. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Cũng giống như Âu Dương Thịnh là một cựu binh đã nghỉ hưu, năm đó đã tham gia nhiều cuộc chiến tranh bảo vệ Kỳ Hạ, con trai của Âu Dương Thịnh là Âu Dương Kiến Đình đã nhờ vào bố mình mà được thơm lây, hai mươi năm trước cũng đã thành công gia nhập Long tổ.

Cháu trai của Âu Dương Thịnh là Âu Dương Chanh Kỳ, chỉ cần đáp ứng các tiêu chuẩn thích hợp, dĩ nhiên cũng có thể gia nhập Long tổ. Người nhà Âu Dương, ba đời đều là chiến sĩ, tổ tiên còn có một vài người trung liệt, có thể được ưu tiên gia nhập.

Giống như những thế lực tu luyện này, dù gia tộc có hùng mạnh cũng không đủ điều kiện để gia nhập Long tổ.

Các thành viên của Long tổ phải có trái tim chính nghĩa, cương trực công chính, không dung thứ cho kẻ ác, làm việc phải công bằng chính trực!

Cũng giống như ông Đỗ của nhà họ Đỗ lần trước gặp phải trong sinh nhật Âu Dương Chanh Kỳ, trước đây ông Đỗ là người của Long tổ, nhưng chỉ vì vi phạm một lỗi nhỏ nên đã bị khai trừ khỏi Long tổ.

Người của Long tổ không được phép phạm bất kỳ sai lầm nào trong nguyên tắc. Châu chủ hít sâu một hơi: “Tiêu Hào, cậu là người của Long tổ sao? Lệnh điều tra đâu?”

Tiêu Hào từng là Long Hoàng của Long tổ, Long Hoàng hiện tại là thuộc hạ cũ của Tiêu Hào.

Tiêu Hào đã sớm gọi cho Long tổ, yêu cầu gửi lệnh điều tra và lệnh điều tra điện tử, in ra một bản.

Mặc dù không phải là lệnh điều tra bản gốc, nhưng không ai dám giả danh là người của Long tổ, càng không dám cầm lệnh điều tra giả.

Tiêu Hào đặt lệnh điều tra lên bàn uống trà, đẩy nó đến mặt Châu chủ. Châu chủ nhìn thấy nội dung của


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!