Chương 831: Cửu Chuyển Kim Đan
Tất cả mọi người đều mang theo tâm tư khác nhau. Mà Giang Thời và Thiên lại để cho Giang Cung Tuấn đi lấy Cửu Chuyển Kim Đạn.
Nơi này, là Động Đan.
Ở phía trước có cửa ngầm.
Dưới không ít ánh mắt đang nhìn chăm chú, Giang Cung Tuấn đi về hướng cửa ngầm. Anh nhẹ nhàng đẩy cửa.
Trên cửa không có cơ quan, nhưng cánh cửa này cũng rất nặng, phải nặng đến mấy ngàn cân, nếu không sử dụng chân khí, anh cũng không thể đẩy cánh cửa này ra, điều động chân khí đi đến đẩy cửa.
Két.
Cửa ngầm chậm rãi được đẩy ra. Một ít tro bụi bay lên, Giang Cung Tuấn giơ tay phấy phấy, rồi tiến vào trong.
Không gian bên trong rất lớn, phải đến hơn 10 mét vuông, ở trên bức tường đã có một số hộp đá nhỏ.
Anh đi tới, đem từng hộp mở ra. Thế nhưng, bên trong đều trống không. Khi mở chiếc hộp cuối cùng ra mới phát hiện, bên trong có một chiếc bình nhỏ trong suốt.
Anh nhìn thấy bình nhỏ, trong lòng vui mừng.
Anh biết, ở trong này có lẽ chính là Cửu Chuyển Kim Đan.
Anh cũng không mở ra xem, mà cất cái bình đi, rồi đi ra ngoài.
“Thế nào rồi?”
Thiên và Giang Thời trăm miệng một lời mở miệng.
Giang Cung Tuấn nhún vai nói: “Không có gì cả, trống không”
“Không thể nào”
Thiên là người đầu tiên không tin, nhanh chóng đi vào trong, nhìn thấy những hộp đá đã được mở ra, bên trong không có cái gì, vẻ mặt ông ta không thể tin, nhìn về phía Giang Cung Tuấn, hỏi:”Giang Cung Tuấn, có phải cậu đã giấu đi rồi không?”
Giang Cung Tuấn nhìn thoáng qua Thiên, lạnh nhạt nói:“Tôi nói không có là không có, tôi giấu gì mà giấu chứ, ông nghĩ nhiều rồi.”
Nói xong, anh quay người đi về phía Giang Thời, nói:“Thật sự là không có. Đúng rồi, tin tức này là ai phát ra vậy, là Bách Hiểu Sinh của Lâm Lang Các sao? Lăng mộ này đã tồn tại mấy nghìn năm, chuyện của hơn hai nghìn năm trước, sao lại có người biết được? Cháu cảm thấy, chúng ta đã bị trúng kế rồi”
“Hả?”
Giang Thời nhìn Giang Cung Tuấn, hỏi: “Trúng kế gì chứ?”
Giang Cung Tuấn nhìn vô số cường giả đang ngồi khoanh chân dưới đất đang điều động chân khí để chữa thương, nói: “Việc này có lẽ là âm mưu của Lâm Lang Các. Mọi người nghĩ xem, cho đến nay, Lâm Lang Các vẫn luôn ở thế trung lập, nhưng lần này lại phát ra tin tức để mọi người hội tụ ở chỗ này. Mục đích của việc này là gì?”
“Chỉ là để chúng ta đến tranh giành bảo vật sao?”
“Cháu cảm thấy không phải như vậy, Lâm Lang Các muốn chúng ta tàn sát lẫn nhau”.
“Lâm Lang Các dã tâm bừng bừng, để cho chúng ta tàn sát lẫn nhau, cuối cùng lại ngồi một chỗ ngư ông đắc lợi”. Giang Cung Tuấn đơn giản nói ra phân tích của chính mình.
Bách Hiểu Sinh đưa tin tức cho anh, anh còn nghĩ rằng, ngoài anh ra thì không còn ai biết được nữa. Nhưng lại không ngờ rằng, cường giả của Đoan Hùng gần như đều đến hết đây. Điều này làm cho anh cảm thấy, Bách Hiểu Sinh không có ý tốt.
“Giang Cung Tuấn, thật sự là không có sao. Có phải cậu đã giấu đi rồi không? Để tôi lục soát” Thiên vẫn không tin tưởng Giang Cung Tuấn, muốn lục soát người của Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn xoay người, liếc mắt nhìn Thiên, thản nhiên nói: “Tôi nói không có là không có. Sao vậy, không tin tôi sao?”
“Không tin tưởng cho lắm”
Thiên nhìn chằm chằm vào Giang Cung Tuấn.
Chỉ có mỗi Giang Cung Tuấn tiến vào trong, ông ta cảm thấy nơi này chắc chắn có Cửu Chuyển Kim Đạn Mà Cửu Chuyển Kim Đạn đã bị Giang Cung Tuẩn giấu mất rồi.
“Được thôi, ông lục đi.”
Giang Cung Tuấn cầm Kim Long đệ nhất, giang hai cánh tay ra, biểu thị cho ông ta thoải mái đến lục soát.
Giang Cung Tuần tự nhiên như vậy làm cho Thiên biết rằng, trên người anh thật sự không có đồ vật gì.
“Bách Hiểu Sinh đáng chết” Ông ta mắng to một câu.
Hiện giờ, ông ta cũng tin tưởng lời nói của Giang Cung Tuấn, Bách Hiểu Sinh không có ý tốt gì.
“Cửu Chuyển Kim Đan không có, còn về Kiếm Quyết đệ nhất, tôi cảm thấy chắc cũng không có. Nếu như mọi người vẫn muốn tiếp tục tìm kiếm Kiếm Quyết đệ nhất, vậy thì cứ tìm tiếp đi, tôi còn có việc nên không đi cùng nữa”
Giang Cung Tuấn sớm đã đạt được Kiếm Quyết đệ nhất, hơn nữa còn đem nó hủy đi rồi.
Cho dù người khác có tìm được vị trí vốn có của Kiếm Quyết đệ nhất, cũng không thể đạt được kiểm Quyết đệ nhất.
Anh nói xong lời này, liền xoay người rời đi.
Lúc đi đến trước người của Trần Thanh Sơn, anh dừng lại nhìn về phía Trần Thanh Sơn đang bị thương.
Ban đầu khi còn ở phái Thiên Sơn, Trần Thanh Sơn đưa cho anh rượu thánh của phái Thiên Sơn, làm cho công lực của anh được tăng mạnh. Tiếp sau đó, lúc anh bị Âu Dương Lãng đuổi giết, Trần Thanh Sơn lại liều chết bảo vệ anh nên anh vẫn rất có thiện cảm đối với Trần Thanh Sơn.
Anh có ý định ra tay giúp đỡ chữa trị Trần Thanh Sơn đang bị thương ở trước mặt này.
Một sợi dây thép trượt xuống từ trong tay áo. Dây thép tách ra, biến thành từng cây châm. Cầm tám mươi mốt kim nghịch thiên trên tay, đang muốn chữa trị cho Trần Thanh Sơn.
“Cậu… cậu muốn làm gì?”
Trần Thanh Sơn lại nhìn chằm chằm Giang Cung Tuấn, trên mặt mang theo vẻ đề phòng.
Giang Cung Tuấn nói:“Mặc kệ bây giờ ông biến thành hạng người gì, nhưng ông đã từng cứu tôi, hôm nay tôi chữa trị cho ông, coi như là trả lại ân tình khi xưa”
Nói xong, anh bắt đầu thi triển tám mươi một kim nghịch thiên.
Trần Thanh Sơn tin tưởng nhân phẩm của Giang Cung Tuấn, nên cũng không từ chối, càng không có lo lắng.
Giang Cung Tuấn cắm một chấm xuống người ông ta, ông ta chỉ cảm giác có một dòng nước ấm chảy ra khắp cơ thể, thêm tiếp mấy châm nữa, ông ta cảm thấy thoải mái toàn thân. Ngay sau đó có một lực lượng thần kỳ đang nhanh chóng chữa trị thân thể đang chịu trọng thương của ông ta.
Chỉ ngắn ngủi mấy phút đồng hồ, thương tích trong cơ thể ông ta được hồi phục lại một cách thần kỳ.
Giang Cung Tuấn cất tám mươi mốt kim nghịch thiên lại, xoay người rời đi.
Anh vừa đi, Trần Thanh Sơn liền đứng dậy, hoạt động gân cốt một chút, vẻ mặt mang theo kinh ngạc và khó tin nói: “Thật thần kỳ, y thuật của Giang Cung Tuấn quả thật là đệ nhất thiên hạ”
Giang Cung Tuấn rời khỏi, không ai ngăn cản anh.
Trần Vân đi theo phía sau anh.
Hai người không để ý những người khác, nhanh chóng rời khỏi lăng mộ Thủy Hoàng. Bên ngoài lăng mộ. Trần Vân hỏi: “Thật là không có Cửu Chuyển Kim Đan sao?”
“Đúng vậy, không có”. Giang Cung Tuấn dừng lại, quay người nhìn về Trần Vân đang đứng phía sau, nói: “Chúng ta đều bị lừa rồi”
“Thật sao?” Vẻ mặt Trần Vân không tin.
Chính miệng Lan Đà đã nói cho anh ta mọi thứ có trong lăng mộ Thủy Hoàng.
Nếu đã có sự tồn tại của Kiếm Quyết đệ nhất, vậy thì phải có cả Cửu Chuyển Kim Đan, sao lại có thể không có chứ?
“Anh Giang, tôi đọc ít sách, anh đừng có gạt tôi. Ở đây đã không còn có người khác, anh lấy ra đi, tôi cũng không cần Cửu Chuyển Kim Đan của anh”
“Không có thật”
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn nghiêm túc nói: “Anh không tin tối cũng chịu, chúng ta từ biệt tại đây thôi. Tôi còn phải về Thủ Đô, tại Thủ Đô còn có rất nhiều việc cần tối xử lý nữa. Tạm biệt”
Giang Cung Tuấn xoay người rời đi.
Trần Vân đứng tại chỗ, nhìn theo bóng lưng đang rời đi của Giang Cung Tuấn, vuốt cằm, nhẹ giọng thì thào: “Không có thật sao? Không thể nào, rõ ràng chủ nhân nói là có..”
Chợt trên mặt anh ta lại mang theo ý cười nhạt: “Tên nhóc này, xem ra đã trưởng thành không ít”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!