Không quen?!
Ba chữ đơn giản của Lục Khải đã hoàn toàn giày xéo tôn nghiêm của Bạch Sơn.
Nhà họ Bạch tỉnh lỵ, đây là bảng hiệu chữ vàng của hắn.
Hắn ở tỉnh lỵ đi đâu cũng có thể hoành hành, vậy mà lại bị ngăn cản ở một nơi nhỏ bé Lâm Thành này!
“Nếu như không có chuyện gì thì tránh ra!”
Lục Khải không vui nhìn lướt qua Bạch Sơn.
Đối mặt với sự thúc giục như vậy, Bạch Sơn nhếch miệng.
Mọi người đều đang nhìn!
Hắn nhất định phải dùng cường thế đánh trả!
“Quan tài của nhà họ Trương là mày tặng?”
Bạch Sơn đè nén lửa giận, ngẩng cao đầu, giọng lạnh băng chất vấn.
“Đúng vậy!”
“Người của nhà họ Trương cũng là mày đánh bị thương?”
“Không sai!”
Sau khi trả lời rất thẳng thắn, Lục Khải liếc mắt nhìn Bạch Sơn vài lần: “Anh là chỗ dựa của nhà họ Trương?”
“Xem như mày có chút mắt nhìn, nhà họ Trương do nhà họ Bạch bọn tao che chở!”
“Anh quen Chu Mỹ Liên không?”
“Chưa nghe nói qua!”
Lục Khải lắc đầu có chút thất vọng, ánh mắt liếc qua mấy chục vệ sĩ ở xung quanh.
“Cút đi, tôi không muốn bắt nạt rác rưởi”.
Lục Khải và Hắc Vũ đứng dậy, chuẩn bị đi về phía trước.
Bạch Sơn sắc mặt tái mét, hai tay nắm thành quyền, tức giận đến mức toàn thân run rẩy.
Lục Khải trước mặt này còn điên cuồng hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.
Hắn sải bước về phía bên phải, ngăn cản đường đi của Lục Khải.
“Tên nhãi mày đã ngông cuồng đến vậy, không phải ỷ có Long Môn chống lưng?”
Bạch Sơn tự nhận là nắm rõ trong lòng bàn tay lai lịch của Lục Khải, mặt đầy khinh miệt: “Một kẻ dưới đáy Long Môn có tư cách gì đấu với cậu Bạch tao?”
“Những thuộc hạ này của tao đều coi thường đám lính đánh thuê chúng mày, tất cả đều sẽ bị đánh bay thôi! Bọn họ đều là những cao thủ chính quy đã giải nghệ, hay là tỷ thí một chút?”
Lúc Bạch Sơn nói chuyện còn không ngừng lắc lư người, dáng vẻ chắc thắng Lục Khải.
“Lão đại tôi đã từng nói, đừng bắt nạt rác rưởi”.
Hắc Vũ căm tức nhìn Bạch Sơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!