Nhìn thấy nhiều người như vậy, mặt Bạch Sơn lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Hắn rất hưởng thụ cảm giác nổi tiếng được người ta sùng bái.
“Tiểu Tôn, ông nói lát nữa tên nhãi kia sẽ đến buổi đấu giá?”
Bạch Sơn ngông cuồng gọi tên Tôn Trường Lâm lớn hơn hắn cả chục tuổi là Tiểu Tôn.
Trong lòng Tôn Trường Lâm mặc dù khó chịu, nhưng không biểu hiện ra ngoài mặt: “Đúng vậy, cậu Bạch!”
“Vậy tôi nói này, có tôi ở đây, thứ đồ này hắn đừng có hòng! Suy cho cùng nhà họ Bạch không thiếu chút tiền lẻ này!”
Giọng Bạch Sơn rất lớn, tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy rõ ràng.
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn, chen lấn tiến lên chào hỏi, nịnh hót.
Đúng lúc này, Lục Khải và Hắc Vũ coi trời bằng vung sải bước đi vào.
Rất tự nhiên ngồi ở hàng đầu tiên, cũng nhắc nhở Tôn Trường Lâm mau chóng bắt đầu.
Bị Lục Khải coi thường, trong lòng Bạch Sơn hết sức khó chịu.
Tôn Trường Lâm thì thấp giọng an ủi: “Cậu Bạch, bớt giận, kịch hay còn ở phía sau!”
“Nhớ kỹ, thứ đồ đầu giá tên nhãi kia muốn, giá khởi điểm một triệu!”
Bạch Sơn hung tợn mở miệng.
“Được!”
Sau khi Tôn Trường Lâm đồng ý, ông ta cười xấu xa đi lên sân khấu, buổi đấu giá đặc biệt này đương nhiên ông ta muốn đích thân chủ trì.
Ông ta quét mắt nhìn Lục Khải, trong ánh mắt khó che giấu nổi giễu cợt.
Chơi với cậu ấm nhà họ Bạch ở tỉnh lỵ, anh thắng nổi sao?
Đặc biệt là giá khởi điểm một triệu, tên nhãi Lục Khải này lấy cái gì để chơi?
“Cảm ơn các vị đã nể mặt Tôn mỗ, dù bận rộn nhưng vẫn tới tham gia buổi đấu giá!”
“Vật đấu giá lần này chính là một chén trà!”
Tôn Trường Lâm nói xong liền mở tấm vải che vật đấu giá ra.
“Đây không phải chén trà bình thường đâu, nó là chén trà ba năm trước người giàu nhất Lâm Thành chúng ta - Lục Sơn Hà đã từng uống khi ghé thăm nhà tôi, tôi luôn giữ nó làm bảo bối đến tận bây giờ”.
“Hôm nay con trai của Lục Sơn Hà đã quay về rồi, tôi liền đấu giá bảo bối này, giá khởi điểm một triệu!”
Rào rào...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!