Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 “Cho dù là người của Long Môn, cho dù anh có mối quan hệ tốt với Tô Thế Vinh, nhưng ba nhà chúng tôi cũng không phải loại ăn chay!”  

 

“Anh muốn cùng lúc đối địch với ba nhà chúng tôi? Anh quá ngông cuồng rồi! Anh tưởng rằng chúng tôi không có đường rút?”  

 

“Có đường rút thì cứ dùng đi!”  

 

Sau khi khẽ nói mấy chữ này, Lục Khải xoay người rời đi.  

 

Nhìn bóng lưng của Lục Khải càng lúc càng xa, ba gia chủ mặt đầy tức giận.  

 

Ở Lâm Thành ai dám vô lễ với bọn họ như vậy?  

 

Lý Minh Đạt tức giận đá vào trụ La Mã ở cửa lớn khách sạn.  

 

“Ông Lý, đừng như vậy, không đến mức”.  

 

Gia chủ nhà họ Lưu - Lưu Chấn tiến lên vỗ nhẹ vào vai Lý Minh Đạt.  

 

“Sao lại không đến mức? Ông Lưu, từ lúc nào ông lại trở nên nhẫn nhịn như vậy? Ông nhìn xem cái tên lang thang này đã điên cuồng thành dạng gì rồi?”  

 

Lý Minh Đạt nổi cơn giận dữ, lớn tiếng gầm thét.  

 

“Mấy người lẽ nào không cảm thấy kỳ quái sao?”  

 

Lời vừa dứt, Lý Minh Đạt và Tôn Trường Lâm tò mò nhìn ông ta.  

 

“Lần này Lục Khải trở về quá phách lối, giống như muốn cố ý thu hút sự chú ý của mọi người”.  

 

Lưu Chấn châm một điếu thuốc, hút một hơi: “Hắn làm như vậy mục đích chính là muốn dụ người sau lưng chúng ta đi ra, hơn nữa hắn càng phách lối, hành sự càng quá đáng, người sau lưng chúng ta sẽ càng có khả năng xuất hiện”.  

 

“Các ông cảm thấy một tên lang thang chỉ cần ba năm có thể có bản lĩnh lớn như vậy sao?”  

 

Nghe nói như vậy, Lý Minh Đạt và Tôn Trường Lâm bừng tỉnh hiểu ra, mặt cũng tràn ngập ánh sáng.  

 

Cảm giác đó giống như đã đoán được Lục Khải.  

 

“Ý của ông hắn chỉ là một cây súng?”  

 

Lý Minh Đạt nói.  

 

“Không sai, chuyện năm đó chúng ta cũng không biết chân tướng, nhưng có thể khẳng định nhà họ Lục đã chọc phải người không nên chọc, hơn nữa người đó rất lợi hại, trong mấy ngày ngắn ngủi đã khiến nhà họ Lục phá sản, ép Lục Sơn Hà tự sát, mà chúng ta cũng nhận được rất nhiều lợi ích”.  

 

“Đây chính là tranh đấu chúng ta không thể nào chạm đến, mà lần này Lục Khải trở về, rất có khả năng chính là người giúp đỡ hắn muốn đối phó với nhân vật thần bí kia, mà hắn chỉ đứng giữa làm cáo mượn oai hùm, mượn đao giết người!”  

 

Dáng vẻ Lưu Chấn ra vẻ nhìn xa trông rộng: “Hắn muốn nhận được sự cho phép của người đứng sau, vì vậy mới gây nên động tĩnh lớn như vậy!”  

 

“Hắn náo loạn càng lớn, sẽ càng có khả năng hấp dẫn được sự chú ý của nhân vật thần bí!”  

 

“Mà chúng ta bây giờ không nên bị hắn hù dọa, phải tỉnh táo, nghĩ cách đối địch với hắn”.  

 

“Chỉ cần hắn bị trở ngại, hoặc liên tiếp thất bại, ấn tượng trước mặt chỗ dựa của hắn chắc chắn sẽ ngày càng tệ, đến khi chỗ dựa của hắn hoàn toàn mất kiên nhẫn, lúc đó thì hắn bắt đầu xong đời rồi!”  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!