Trần Đỉnh Thiên dùng giọng nói run rẩy đáp lại: “Thật ra ban đầu nhà tôi đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống tệ nhất, nhưng không ngờ tới bọn họ còn tàn nhẫn hơn những gì tôi tưởng!”
“Là tôi đã hại vợ con mình…"
Nói tới đó thì Trần Đỉnh Thiên đã hoàn toàn suy sụp, ngồi xổm xuống đất, hai tay che mặt, khóc rống cố gắng lau đi nước mắt.
“Đai ca, là nhà họ Lục đã hại anh, không thể bảo vệ được anh và người nhà”.
Trần Đỉnh Thiên liên tục lắc đầu: “Cậu cũng sống đâu có dễ dàng gì…”
“Đại ca, từ nhỏ anh đã bảo vệ tôi, lần này tôi sẽ bảo vệ anh!”
Giọng Lục Khải đầy kiên quyết, sát khí ngập trời nói.
“Chuyện này, tôi sẽ báo thù cho anh!”
“Lục Khải, cậu định làm gì?”
“Vào ngày giỗ của bố tôi, sẽ đập chết cả tỉnh!”
Lục Khải nhìn Trần Đỉnh Thiên: “Đừng ai hòng thoát được, dù chỉ là một người!”
Nói xong, Lục Khải nhìn Hắc Vũ: “Truyền lệnh của tôi xuống, tôi sẽ tổ chức cúng giỗ cho bố mình, mời tất cả mọi người cùng góp mặt!”
“Đến bao nhiêu, giết bấy nhiêu!”
“Rõ!”
Hắc Vũ dùng giọng nói như đang rít gào đáp.
Anh dùng cách của mình để trút ngọn lửa giận trong lòng.
Kẻ xấu, chơi cho chết!
Người ác, phải diệt trừ!
“Lục Khải, đừng manh động quá, đừng hành động cảm tính như thế”.
Trần Đỉnh Thiên đứng dậy, mặt đầy nước mắt nhìn Lục Khải: “Nếu làm thế thì có khác gì đang tạo cơ hội cho bọn họ đâu!”
“Đại ca, anh cũng thấy rồi đó, im lặng chịu đựng là vô dụng mà thôi”.
“Dù lần này tôi không cho bọn họ cơ hội, thì lần sau, lần sau nữa thì sao? Chẳng lẽ chúng ta cứ phải lo lắng đề phòng, lo trước ngó sau sống cả đời à?”
“Có một số việc là không thể thoát được”.
“Nếu như không thể trốn được, thì dứt khoát giải quyết thôi!”
“Thù của anh, cũng chính là thù của tôi”.
“Mối thù này nhất định phải báo!”
Nói xong lời này, Lục Khải bèn đi tới bên cạnh Trần Đỉnh Thiên, im lặng đứng bên cạnh anh ta.
Lúc này, ở Kim Hi Phủ, Triệu Thự Quang đang ở trong nhà nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!