Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

“Con… Con chỉ muốn học mẹ, nấu một nồi cháo nóng để lúc bố mẹ về uống bát cháo cho ấm người thôi”.

 

Cô bé khẽ cúi đầu xuống, nói: “Lúc con nhìn mẹ làm thì đơn giản thế, con không ngờ nó lại thành ra như này”.

 

“Bố mẹ đừng giận nha? Sau này con sẽ không nấu cháo nóng nữa”.

 

Nghe thấy những lời nói này của Lục Viên Hàn mà Hàn Ngọc bật khóc, sau đó cô ôm chặt con gái, nói: “Con bé ngốc này, sao mẹ lại giận được? Trong lòng mẹ, con là cô bé giỏi giang nhất”.

 

Lục Khải đứng ở bên cạnh nghe thấy những lời này của con gái mà khóe mắt anh ửng đỏ.

 

Anh rất vui vì mình có cô con gái hiểu chuyện đến vậy.

 

Chỉ cần con gái được bình an thì tất cả đều dễ giải quyết.

 

Lúc anh định lại ôm con gái một cái thì một người phụ nữ trung niên mặc áo ngủ tức giận hằm hằm đi tới.

 

“Ả họ Hàn kia! Cô làm cái quái gì vậy? Chúng tôi cho cô thuê nhà mà nó cháy thành ra như này à?”, người phụ nữ trung niên quát lớn.

 

“Chị Triệu, thật sự xin lỗi…”.

 

“Tôi cần cái câu xin lỗi của cô sao? Bây giờ xin lỗi thì có tác dụng gì hả? Đền tiền đi, nhất định phải bồi thường tổn thất cho chúng tôi”.

 

Lúc người phụ nữ trung niên nói, bà ta còn xắn tay áo lên, nói: “Ngôi nhà này trước khi cho cô thuê thì đã được trang trí thiết kế lại nên cô phải đền là hơn một trăm ngàn tệ đấy”.

 

“Ban đầu bao nhiêu người muốn được thuê nhà của tôi mà tôi thấy cô nuôi con nhỏ đáng thương quá nên mới cho cô thuê”.

 

“Nhưng các người thuê được bao lâu mà đã thành ra như này”.

 

Sau khi nghe thấy những lời nói này, Hàn Ngọc uất ức nhìn về phía chị Triệu.

 

Sở dĩ ngôi nhà này rẻ như vậy là vì nó quá tồi tàn, còn không hề có chuyện nó được tu sửa lại.

 

Lúc Hàn Ngọc và Lục Viên Hàn vào ở thì trong nhà không có đồ gia dụng nào, xong còn rò rỉ khắp nơi.

 

“Chị Triệu! Tôi vẫn luôn cảm kích mọi người đã giúp đỡ nhưng chị là người hiểu rõ nhất ngôi nhà này trước đó như thế nào mà?”

 

“Tất nhiên tôi biết rõ rồi! Ngôi nhà này ở bất cứ đâu cũng được coi là sang trọng. Sao? Bây giờ nhà bị cháy thành ra như này mà cô vẫn còn muốn chối à?”

 

“Tôi nói cho cô biết, tổn thất kinh tế của chúng tôi cũng phải tầm hai đến ba trăm ngàn tệ. Số tiền này cô nhất định phải đền cho tôi”, lúc chị Triệu nói câu này thì vội nắm chặt tay Hàn Ngọc, chỉ sợ cô sẽ chạy mất.

 

“Chị Triệu! Nhà bị cháy, đúng là lỗi của chúng tôi. Tôi nhất định sẽ bồi thường nhưng chị cũng không nên đòi khống lên vậy chứ?”, Hàn Ngọc tức giận nói.

 

Trong lòng cô hiểu rõ, số tiền bồi thường ba trăm ngàn tệ mà chị Triệu nói, rõ ràng là hoàn toàn vô lý.

 

“Ả họ Hàn kia, đừng có ngậm máu phun người, tôi nói khống lên sao? Cô thử hỏi những hàng xóm quanh đây xem, ngôi nhà này có đáng bồi thường ba trăm ngàn tệ không?”

 

Những người xung quanh đều là hàng xóm lâu đời của chị Triệu nên lúc bà ta nói câu này thì đều liếc mắt ra hiệu với họ.

 

Trong lúc Hàn Ngọc bất lực không biết nên làm thế nào thì giọng nói của Lục Khải vang lên: “Chị hãy bỏ tay vợ tôi rồi, tôi sẽ đền tiền cho chị”.

 

Trong lúc nói câu này, anh nghiêng đầu nhìn về phía Hắc Vũ, nói: “Đưa tiền cho bà ta đi”.

 

Nghe thấy câu này, trên mặt Hàn Ngọc lại lộ ra vẻ mặt lo lắng, cô không muốn Lục Khải tiêu tiền lãng phí. Dù sao thì tiền phẫu thuật của con gái vẫn chưa có.

 

Nhưng chị Triệu thì lại với vẻ mặt không đợi nổi.

“Long Hồn! Hiện giờ chúng ta không còn tiền mặt, tiền trong thẻ ngân hàng đều là ngoại tệ, phải đợi ngày mai đến ngân hàng mới rút được”, Hắc Vũ thấp giọng nói với vẻ khó xử.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!