Chương 124 Trực Thăng
Tiêu Nhược Nguyên theo đó cũng nở nụ cười: “Nói tới nói lui cũng phải cảm ơn Diệp Quân Lâm. Nhóm của hắn sáng chế ra loại công nghệ cốt lõi đó, mà chúng ta chỉ mua lại một phần.
Nhưng xuyên suốt sáu năm qua, ít nhất chúng ta cũng đã thu về số lợi nhuận hơn hai trăm tỷ, có đúng thế không ạ?”
“Đúng vậy, Diệp Quân Lâm thật sự là người có năng lực. Năm đó, kẻ giàu nhất ở thành phố Tô Hàng lúc bấy giờ vẫn nhớ rõ gương mặt thằng nhóc đấy cơ mà.”
Tiêu Quốc Phổ đột ngột thu lại ý cười, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo âm trầm, nghiêm giọng nói: “Chỉ có điều, nó đánh cháu của ta thành ra như thế này, ta tuyệt đối không đời nào tha thứ!
Chờ đến khi lễ kỉ niệm kết thúc, ta nhát định sẽ tiễn nó đi!”
Như nhớ đến chuyện gì đó, Tiêu Quốc Phổ lập tức hỏi: “Phải rồi, mấy bác sĩ và chuyên gia người Thụy Sĩ đã tới đủ hết chưa? Hãy chắc chắn rằng Thiên Long có thể tham gia buồi tiệc vào hôm nay.”
Hóa ra nhà họ Tiêu đã sớm thu xếp, mời từ nước ngoài về hơn mười chuyên gia để chữa trị cho Thiên Long để đảm bảo đối phương có thể tham dự lễ kỉ niệm.
Tiêu Nhược Nguyên gật đầu cam kết “Cha, khoảng mười hai giờ tối nay bọn họ sẽ tới! Con nghĩ năm ngày là vừa vặn, đủ thời gian!”
“Được rồi, con mau chóng đón người đi. Hãy đảm bảo không xảy ra điều gì sơ suất.”
Tiêu Quốc Phổ thận trọng dặn dò.
“Cha yên tâm! Đích thân con sẽ tự đi đón người!”
Cùng lúc đó, Diệp Quân Lâm đang ở trang viên nơi mà Thanh Long ở cùng với những người khác.
Không chỉ có Thanh Long, Kỳ Lân cũng có mặt tại đây.
Kỳ Lân kể cho Diệp Lâm Quân nghe về lời mời từ gia đình họ Tiêu.
“Xem ra cậu làm tốt hơn tôi nghĩ đấy. Tôi cũng tham dự buổi tiệc nhưng chỉ với tư cách là khách bình thường, còn cậu thì chính là vị khách quan trọng nhất kia kìal”
Diệp Quân Lâm vừa mở miệng liền trêu chọc đối phương.
Thanh Long lập tức bắt nhịp, bật cười đón ý nói hùa.
“Kỳ Lân bé nhỏ vậy mà lại là vị khách mời nặng ký nhất tại buổi tiệc đấy!”
Kỳ Lân cuống quýt phân bua.
“Mấy vị tướng quân của tôi ơi, mấy người đừng có giỡn nữa mài!”
Cùng lúc này, người đàn ông với tư thế oai hùng hiên ngang, một thân mặc áo khoác thiếu tướng Chu Tước đi đến, kính cẩn mở lời.
“Báo cáo tướng quân, chúng tôi vừa nhận được tin tức! Nhà họ Triệu vừa mới thuê hơn mười chuyên gia đến từ Thụy Sĩ để chữa trị cho Tiêu Thiên Long. Mười hai giờ khuya nay họ sẽ hạ cánh xuống tại khu vực riêng tại sân bay thuộc thành phố Tô Hàng.
“Chữa trị cho Tiêu Thiên Long?”
Diệp Quân Lâm nhíu mày, gương mặt khẽ biến sắc.
“Vâng ạ! Nhà họ Tiêu muốn đảm bảo Tiêu Thiên Long có thể tham dự được buổi lễ kỷ niệm nên mới dốc sức mời chuyên gia y tế hàng đầu về nước.”
Chu Tước tiếp tục báo cáo.
Diệp Quân Lâm nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, hiện tại đã là mười giờ mười lăm phút.
“Đi, lập tức cho người giải quyết triệt để, xem còn ai dám chữa trị cho Tiêu Thiên Long.”
Diệp Quân Lâm đứng dậy.
Sân bay tại thành phố Tô Hàng hiện tại vô cùng đông đúc, người đi kẻ đến vô số.
Điều khác biệt duy nhất chính là đêm nay ngay khu vực riêng tại sân bay xuất hiện một dàn xe ô tô màu đen trải dài, dẫn đầu là một chiếc Rolls Royce.
Bao vây xung quanh có khoảng hơn mười người đàn ông mặc vest chỉnh tề, dáng vẻ hùng hồ, trông vô cùng đáng sợ.
Từ trên chiếc Rolls Royce, Tiêu Nhược Nguyên bước xuống.
Bọn họ chính là đang đi đón những vị chuyên gia y tế đến từ Thụy Sĩ.
Khí thế như vậy, hoành tráng như vậy mới phù hợp với sự sắp xếp của gia đình họ Tiêu.
Nhìn cảnh tượng như vậy, những người qua đường khó tránh khỏi kinh ngạc.
Tiêu Nhược Nguyên cúi đầu nhìn đồng hồ, hiện tại vừa vặn mười hai giờ.
“Được rồi, khi các chuyên gia đến, các người phải nhanh chóng đem họ rời đi ngay!”
Tiêu Nhược Nguyên quát lớn.
Toàn bộ dàn vệ sĩ đều nghiêm túc, chỉnh tề chờ đợi.
Ngay sau đó tại khu vực lối đi riêng, hơn hai mươi người dần dần lộ diện.
Không chỉ có chuyên gia y tế mà còn bao gồm cả trợ lý, cùng vô số trang thiết bị hiện đại khác nhau.