Ánh mắt người nhà họ Tổng đều lạnh lẽo, dán chặt lên người Sớ Trần.
Trong mắt họ, đềm nay Sớ Trần mà bước ra khói Hoàng Đình ắt sẽ gặp đại họa; nhưng đó là do tự anh chuốc lấy.
Chầng đáng để thương hại.
Thậm chí ai nấy còn ngứa tay muốn tự mình dạy cho Sở Trần một bài học nhớ đời.
Chỉ có vẻ mặt Tổng Nhan là đầy lo âu. Cô liếc nhìn Sở Trần, thấy anh chẳng tó về lo lắng chut nào, trong lòng cang cuống, quay sang nhin Tổng Tà Dương nói: "Ba, dù thế nào đi nữa thì những gi Sớ Trần làm tối nay cũng đại diện cho nhà họ Tổng. Trước khi anh ấy rời khỏi nhà họ Tổng, anh ấy vẫn là một thành viên của nhà họ Tổng. Diệp Thiếu Hoàng không làm khó Sở Trần trước mặt mọi người mà ra tay với nhà họ Tống, thế là đủ rõ rồi. Lúc này càng không nên bỏ rơi Sớ Trần mà rời khỏi khách sạn Hoàng Đinh. Nếu không, các gia tộc lớn ở Thiền Thành sẽ nhin nhà họ Tổng chúng ta ra sao?"
“Từ bỏ Sở Trần, người ta sẽ cười vào mặt, chê nhà họ Tổng bất tài." Tổng Tà Dương nhìn thầng Tống Nhan. "Nhưng ngược lại, nếu nhà họ Tổng che chở Sở Trần thì sẽ đứng đổi lập với nhà họ Diệp. Nhan Nhan, con nghĩ chúng ta đắc tội nổi nhà họ Diệp không?"
"Vậy tức là tôi nay mặc kệ sống chết cua So Trần sao?" Tổng Nhan lẩm bấm.
"Nhan Nhan, đừng bướng nữa." Tô Nguyệt Hiền lên tiếng. "Nhà họ Tống tuy đã mượn khí vận của Sở Trần suốt năm năm, thể mà đêm nay, hắn còn hại chúng ta thảm chưa đủ sao? Buối tiệc sinh nhật còn chưa kịp bắt đầu đã phải giái tán. Dự án hợp tác với nhà họ Diệp quan trọng thể nào con cảng phái rõ.
Bây giờ Sở Trần đúng là một sao chối mang xui rúi."
Lúc này Tổng Nho Hải hớt hải chạy tới, sắc mặt có phần hoảng loạn. "Bảo tài xế lái xe đến đây, giờ về nhà. Liệu sắp xếp này có trục trặc gì không?" Tổng Tà Dương mặt sầm xuống.
Mồ hỗi lạnh trên trán Tổng Nho Hải túa ra, không dám nói nhiều, vội gật đầu.
Anh ta còn chưa kịp liên lạc với Tổng Bưu, không rõ rốt cuộc trục trặc ở đâu.
Nhưng giờ Sở Trần đã gãy họa lớn, lôi cả nhà họ Tống vào, anh ta khó mà thoái thác trách nhiệm.
"Vợ chồng chẳng lẽ gặp nạn thì mặc ai nấy chạy sao?" Ánh mất Tổng Nhan lóe lên một tia kiên định. "Nhà họ Tổng có thể mặc kệ Sở Trần, còn tôi thì không. Sở Trần là do tôi đưa đến, tôi nhất định phải đưa anh ấy đi."
Tổng Nhan bước đến trước Sở Trần: "Đi với tôi."
Sở Trần gặt đầu, lập tức theo sát Tổng Nhan.
"Tổng Nhan!" Tổng Tà Dương quát, gọi thắng cả tên.
"Chỉ cần chưa ký đơn ly hôn, tôi và Sở Trần vẫn là vợ chồng." Tổng Nhan nói. "Tôi đưa anh ấy đi không phải thay mặt nhà họ Tổng, mà vì anh ấy là chồng tôi. Bó mặc anh ấy, tôi sẽ can rứt lương tâm."
Tổng Nhan không ngoánh đầu lại, bước ra khói khách sạn Hoàng Đinh.
"Lên xe."
"Ba, chị Ba ... " Lông mày Tống Thu nhíu chặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!