Sở Trần, đúng là chẳng thông minh chút nào.
Ai cũng thấy Vinh Đông đã gần như phát nổ, chi cần chọc thêm chút nữa là bùng lên ngay.
Khôn ngoan nhất là Sớ Trần nên nhìn thời thế mà nhấc chân ra, nhưng anh lại làm tới, ép Vinh Đông thêm.
"Đúng là thầng ngốc hết thuốc, cứ muốn dồn thiếu gia Vinh đến phát điên." Giám đốc Bằng thầm nghĩ, không dám mờ miệng bừa bãi. Ông đã lập tức cho người đi báo tin cho Diệp Thiếu Hoàng.
Giám đốc Bàng dám chắc, giờ phút này Vinh Đông hận không thể băm Sở Trần ra trăm mảnh.
Thể nhưng Sở Trần lại ấn mạnh chân xuống thêm sau câu nói ấy.
"Cô ba Tổng, xin lỗi."
Vinh Đông như sụp đổ hắn.
Hắn gào đến khán đặc, như dồn hết sức lực toàn thân vào tiềng hét.
Khoánh khắc ấy, mắt Vinh Đông trợn đó ngầu, nước mắt cũng trào ra.
Uất ức, phẫn nộ! Cả đời chưa bao giờ nhục nhã đến thế.
Từ xa vọng lại tiếng bước chân dồn dập.
Sở Trần nhấc chân ra.
Một nhóm người do Diệp Thiếu Hoàng dẫn đầu tiến lại.
Liếc thấy Vinh Đông đang nằm dưới chân Sở Trần, nước mắt chảy ròng, sắc mặt Diệp Thiếu Hoàng sầm xuống: "Xảy ra chuyện gi?"
"Không có gì nữa." Sở Trần buột miệng đáp.
Mọi người: "... "
Đương nhiên là anh mong coi như không có gì rồi.
Vinh Đông lăn người tránh xa Sở Trần, chật vật chống dậy, mắt ngập căm hận: “Sở Trần, nếu tối nay anh ra khỏi được khách sạn Hoàng Đình, thì tôi không mang họ Vinh nữa!"
"Giám đốc Bàng." Diệp Thiếu Hoàng nhìn sang giảm đốc Bàng.
Từ hội trường tiệc bước ra không chỉ có Diệp Thiếu Hoàng, mà còn kha khá danh lưu các giới ở Thền Thành tò mò kéo ra xem náo nhiệt; Sở Trần cũng thấy người nhà họ Tổng đang vội vã chạy tới.
Giám đốc Bàng nói: "Thiếu gia Vinh bọn họ vừa đến khách sạn Hoàng Đình, vừa xuống xe đã bị Sở Trần chặn ngay cửa. Thiếu gia chỉ hỏi Sở Trần là ai, kết quả là Sở Trần chẳng nói chẳng râng đã ra tay, đầu tiên nhân lúc thiểu gia sơ ý tát một cái, sau đó đạp di thiểu gia xuống đất khiến người của chúng tôi cũng không dám manh động."
"Sở Trần!" Lúc này, một tiếng gầm giận dữ vang lên. Tổng Tà Dương cùng mẩy người sải bước tới.
"Tôi đã bảo cậu cút về nhà rồi mà? Anh còn ở đãy làm gì?" Tổng Tà Dương gầm lên.
Tổng Tà Dương tức đến run. Anh ta biết thân phận của Vinh Đông: thực lực tập đoàn Vinh Thị đã chẳng kém nhà họ Tổng, hơn nữa quan hệ giữa Vinh Thị và nhà họ Diệp lại đặc biệt. Bị So Trần quay một phen thể này, nhà họ Tổng còn muốn nhờ nhà họ Diệp làm chỗ dựa thì càng khó.
Lúc này trong đầu Tổng Tà Dương toàn vang lời của Trương đạo trướng:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!