Trước cửa khách sạn Hoàng Đình, mọi ánh mắt đều đố đồn về phía Sở Trần.
Giám đốc Bàng sững sờ, nhưng đã không kịp cản Sở Trần; ông ta cũng không ngờ Sở Trần lại dám chặn đường đám thiếu nam thiếu nữ kia.
Bọn này là một trong những nhóm người khó đụng vào nhất ở Thiền Thành.
Dù thiếu niên áo đen ãn nói hỗn hào, si nhục cô ba Tổng, nhưng thân phận của chúng đặc biệt; đừng nói một thâng ngốc chầng hiểu họ nói gi, ngay cá người bình thường nghe hiếu rồi, theo giám đốc Bàng, cũng tuyệt đối không dâm hè räng.
Ấy thể mà Sở Trần lại bước ra.
Thiếu niên áo đen ngấng đầu nhìn Sở Trần, nhíu mày: "Mày là ai?"
"Này, chó khôn biết tránh đường, mày muốn chết à?" - một cõ gái phía sau quát thắng.
Một thiểu niên khác bên cạnh cũng nhướng mày, mặt lạnh lùng: "Giám đốc Bàng, thâng này là ai?"
Giám đốc Bàng liếc nhìn: "Hắn ... chính là Sở Trần."
"Sở Trần? Thiền Thành làm gì có nhà nào họ Sở."
"Từ đâu chui ra thằng nhà quẽ, dám chắn đường anh Đông."
"Tôi nghe hơi quen tai." Thieu niên áo đen tên là Vinh Đông nghĩ ngợi một chút, khóe môi lướt qua tia bỡn cợt: "Chặc chậc, đúng là trùng hợp. Tôi nhớ rồi, anh Diệp từng nói, thâng ngốc ở rế nhà họ Tổng suốt năm năm, đến giường của cô ba Tổng còn chưa leo nổi, tên là Sở Trần."
Bốp!
Một cái tát giòn rụp.
Âm thanh trong trẻo như sẩm nố ngay trước cửa khách sạn Hoàng Đình.
Không gian lặng ngắt như tờ.
Trong đầu mọi người, tiếng tát ấy còn vang dội.
Tất cả đều chết lặng.
Vinh Đông, cậu ẩm của tập đoàn Vinh Thị ở Thiền Thành, lại bị thâng ngốc ở rể nhà họ Tổng tát như trời giáng ngay trước cửa khách sạn Hoàng Đình, không hề báo trước.
Tiếng tát vang dòn, dứt khoát, đánh cho Vinh Đông choáng váng, đầu óc ong ong.
Giám đốc Bàng trợn mắt há hốc miệng, nhưng phần ứng đầu tiên là vung tay ra lệnh: "Bắt Sở Trần lại."
Hai bảo vệ lập tức lao về phía Sở Trần.
Vinh Thị ở Thiền Thành tuy chưa phái gia tộc hàng đầu, nhưng quan hệ giữa Vinh Thị và nhà họ Diệp thì vô cùng mật thiết
Vinh Đồng bị đánh ngay tại khách sạn Hoàng Đình, chầng khác nào bị tấn ngay trên địa bàn nhà mình.
Hai bảo vệ tả hữu như hố đói võ mồi; trong chớp mất, Sở Trần chỉ lùi một bước, hai gã đã đâm sầm vào nhau.
Tiếng kêu la tham thiết khiến Vinh Đông cùng đám người giật mình bừng tỉnh!
Vinh Đông ôm nứa bên mặt, trừng mắt đến nói toe lứa.
Thi ra, bị người ta tát là có cảm giác như vậy.
Từ nhỏ đến lớn, hàn chưa từng bị ai đánh.
Đêm nay, giữa chốn đông người, lại bị một thang ngoc bất ngo giáng cho một cái tát như trời giáng.
"Giết chết nó!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!