Ông ta trầm giọng nói: "Đường Tuấn, cậu xuất thân từ Địa Cầu, hẳn là hiểu được ý nghĩa của những đạo khí này đối với Địa Cầu.
Chỉ cần cậu phá giải ma huyết chú cho tôi, tôi có thể trả lại những đạo khí này cho cậu.
Nếu cậu không tin, tôi có thể lập lời thề.”
Đường Tuấn nghe xong, anh cũng có chút động tâm.
Bạch Long Thần Quân nhìn thấy biểu cảm của Đường Tuấn, trên mặt lộ ra một tia ý cười.
Những đạo khí này đều không phải là đạo khí bình thường.
Nếu như không phải đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, ông ta thật sự không muốn lấy ra.
"Hừ.
Cho dù trả lại cho cậu, tôi cũng không nói là không thể đoạt lại nữa.
Chơi với tôi, cậu còn quá non nớt.”
Khóe miệng Bạch Long Thần Quân nhếch lên một tia cười lạnh.
Bạch Long Thần Quân cảm thấy Đường Tuấn nhất định sẽ đồng ý với điều kiện của ông ta, cho nên hoàn toàn yên tâm.
Nhưng đúng lúc này, vẻ mặt Đường Tuấn đột nhiên biến đổi, trong ánh mắt lộ ra tức giận, đe dọa Bạch Long Thần Quân, nói: "Ông đã đi tìm bác sĩ Bình rồi hả?”
Bạch Long Thần Quân châm bĩu cười nói: "Đúng vậy.
Lão già kia nói không có biện pháp chữa trị cho tôi, cho nên tôi mới tới tìm cậu.
Nói đi cũng phải nói lại, cậu phải cảm ơn ông ta.
Bằng không, cậu làm sao có thể lấy lại những đạo khí này.”
Đường Tuấn giận dữ nói: "Bác sĩ Bình chết rồi.”
Bạch Long Thần Quân nghe vậy hơi giật mình, chợt lạnh lùng nói: "Lão già kia cũng quá yếu đi.
Tôi mới dùng một chút sức mạnh như vậy, ông ta đã chết vểnh lên.”
Ông ta khoát tay áo, tùy ý nói: "Nói nhảm quá nhiều rồi.
Lão già kia chết hay không cũng không sao.
Cậu nhanh chóng chữa lành cho tôi, để tránh khỏi tôi đổi ý.”
"Ha ha."
Đường Tuấn thật sự nổi giận, nói: "Vậy ông có chết hay không cũng không sao, dù sao chờ sau khi ông chết, những đạo khí này tôi cũng có thể tìm cơ hội lấy lại.
Bây giờ ông có thể đi rồi.”
"Cái gì?
Cậu nói cái gì?”