Giờ khắc này, Đường Tuấn mới cảm nhận được sự cường đại của vòng tròn thần bí, ngay cả loại người pháp lực thông thiên như chủ phong ma cũng cắn nuốt được. Nhưng cũng không nhất định, dù sao chủ phong ma cũng xem như người đã chết, tuy hiện giờ sống lại ngắn ngủi, nhưng chỉ sợ cũng không giữ lại nhiều pháp lực.
“Tiên khí sao?”
Đường Tuấn hơi trầm ngâm. Vừa rồi chủ phong ma nói vòng tròn thần bí là tiên khí, chuyện này khiến cho trong lòng Đường Tuấn cảnh giác.
Tốc độ cắn nuốt của vòng tròn thần bí rất nhanh, không lâu sau đã cắn nuốt lực lượng không biết đã tích lũy bao năm của chủ phong ma không còn chút nào.
Chủ phong ma vốn là một lão già tiều tụy, sau khi mất lực lượng, ông ta dường như chỉ còn lại da bọc xương. Khi vòng tròn thần bí không còn giam cầm ông ta, chủ phong ma nặng nề thở dốc, không ngừng ho khan, dường như hô hấp cũng cực kỳ khó khăn.
Ngón tay khô khốc của ông ta chỉ vào Đường Tuấn, nói: “Ngươi làm cái gì với ta?”
Khi nói chuyện, thân thể chủ phong ma bắt đầu biến mất. Từ cánh tay ông ta, giống như băng tuyết dưới ánh mặt trời, bắt đầu tan rã.
“Cái đồ trời đánh nhà ngươi, dám hố lão phu. Lão phu hận.”
Nói xong câu cuối cùng, chủ phong ma đã hoàn toàn biến mắt trong không gian này.
Một lúc lâu sau, A Bảo mới không thể tin được nói: “Nhóc Đường, lão già biến thái kia thật sự đã chết?”
Đường Tuấn chậm rãi gật đầu, cũng giống như vừa ở trong mộng.
Chủ yếu là tất cả mọi chuyện phát sinh quá ly kỳ.
“Nhóc Đường, cậu không sao chứ?” A Bảo quan tâm hỏi.
Đường Tuấn cười nói: “Không sao. Tôi rất tốt. Tu vi đã khôi phục.”
Sau khi vòng tròn thần bí cắn nuốt lực lượng của chủ phong ma, cũng bắt đầu cung cấp lực lượng ngược lại cho Đường Tuấn, khiến anh lần nữa khôi phục Thần Quân cảnh trung kỳ. Tiếc nuối duy nhất chính là, tiểu thế giới không khôi phục, mà Hận Thiên cũng đã biến mất.
Khi anh ngưng thần nhìn về phía vòng tròn thần bí, bỗng nhiên phát hiện trên vòng tròn thần bí có thêm một tia sọc. Tia sọc kia cho anh một cảm giác quen thuộc, giống với hơi thở trên người Hận Thiên.
Hận Thiên vậy mà lại thành một tia căn nguyên trên vòng tròn thần bí. Tuy so với những dấu vết khác, tia căn nguyên này còn rất nhỏ yếu, nhưng lại là tồn tại chân thật. Chỉ là ở trước mặt ba tia căn nguyên mạnh mẽ khác, tia căn nguyên này có chút sợ hãi, chỉ chiếm một phần rất nhỏ của vòng tròn thần bí.
Đường Tuấn không khỏi bật cười. Cho dù hóa thành phí tổn nguyên, bản tính của Hận Thiên vẫn không thay đổi.
Trừ cái này ra, hỗn độn thần văn hoàn chỉnh lơ lửng trên vòng tròn thần bí, chiếu rọi ánh sáng xuống, dung nhập vào trong vòng tròn thần bí.
A Bảo không cách nào lý giải, nhưng Đường Tuấn khôi phục tu vi tóm lại là chuyện tốt.
Ầm ầm ầm.
Từng đợt oanh kích lại một lần nữa truyền từ bên ngoài tới. Không cần nghĩ cũng biết nhất định là đại ma thần đang mạnh mẽ phá trận.
“Nhóc Đường, hiện tại chúng ta làm gì bây giờ?” A Bảo dò hỏi.
Đường Tuấn rùng mình, sát khí lành lạnh nói: “Khiến hắn ta phải trả giá đại giới.”
Tuy tu vi của anh đã khôi phục, nhưng còn chưa phải đối thủ của đại ma thần. Nhưng sau khi vòng tròn thần bí cắn nuốt chủ phong ma, Đường Tuấn cũng tiếp thu ký ức của chủ phong ma, có thể bước đầu khống chế đại trận trong khe phong ma này.
Khi chủ phong ma xuất thế, đám người Đường Tuấn từng đi qua Ma Địa.