Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Cuối cùng Lý Ngọc Mai cũng hiểu được, vừa đỡ Lý Quang Huy vừa nghiến răng nói: “Cha, sức mạnh của Đường Tuấn lại có thể mạnh như thế nào? Một người mà có thể so sánh được với một tập đoàn công ty lớn sao?”  

 

Lý Quang Huy lại lắc đầu, sự tự tin mạnh mẽ từ trước giờ bắt đầu lung lay.  

 

Ngay cả hiện tượng thiên văn cũng có thể thay đổi loại người này có cái gì mà làm không được.  

 

“Nếu đã không có khả năng cùng với Đường Tuấn rồi thì thì chỉ có thể tìm cách khác. Ngọc Mai, khoảng thời gian này mau chóng tìm ra vị bác sĩ đã chữa khỏi căn bệnh lạ của mẹ con, nếu như có anh ta giúp đỡ thì nói không chừng nhà họ lý có thể trở lại!”Lý Quang Huy vẻ mặt lạnh lùng nói.  

 

Lý Ngọc Mai gật đầu nhưng ánh mắt lại vô thức nhìn về bóng dáng ở trên sân thượng, cảm xúc khó nói ở trong lòng.   

 

Loại bỏ hết hàn khí trong cơ thể ra, Đường Tuấn cảm thấy thân thể thoải mái hẳn đi. Bên trong tầm nhìn của anh, những dòng chân khí ở Đan Điền đã tinh khiết hơn nhưng không có tổn thương đến anh. Những dòng hàn khí này khác với dòng khí mà anh vừa mới thải ra, nó đã có thể được anh thay đổi để sử dụng tăng cường sức mạnh chân khí!  

 

“Nhà họ Lý có hơi đánh giá quá cao bản thân rồi. Dựa vào tám phần trăm cổ phần mà đã muốn kéo anh lên thuyền của bọn họ. Đường Tuấn, nếu cần tôi có thể dứt khoát liều chết với bọn họ, đảm bảo thần không biết quỷ không hay.” bà Độc đứng bên cạnh Đường Tuấn vẻ mặt nham hiểm nói.   

 

Đường Tuấn lắc đầu nói: “Nhà họ Lý không đáng để lo lắng.”   

 

“Thật ra với võ công của cậu bây giờ thì cho dù quay lại nhà họ Đường, Đường Quang Hòa cũng sẽ nhường lại địa vị cho cậu, cậu hà tất gì ở một cái nơi nhỏ bé thành phố Vinh này.” bà Độc khó hiểu nói.  

 

Đường Tuấn nhìn lên bầu trời, nói: “Chuyện này không đơn giản như vậy, chuyện nhà họ Đường gặp phải nạn lớn sợ là còn có ẩn tình khác trong đó.”  

 

Anh nhớ lại ngày trốn khỏi nhà họ Đường, Đường Quang Hòa phái một nhóm người truy sát anh. Vốn dĩ anh còn cho rằng chỉ là một vệ sĩ bản lĩnh cao cường nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại thì trong đó có không ít cao thủ nội công, nếu không phải lúc đó anh vô tình thăng lên cảnh giới chân khí thì e là đã chết từ lâu rồi.  

 

“Ông nội, ông rốt cuộc đã giấu cháu chuyện gì.” Bầu trời im lặng, không ai trả lời câu hỏi của Đường Tuấn.  

 

Ngày thứ hai, Ninh Đình Trung đến biệt thự số một Green Garden tìm Đường Tuấn.  

 

Chỉ chưa đầy một tuần, Ninh Đình Trung đã biến thành bộ dạng như này.  

 

Anh cao hơn 1m7, mặc một bộ đồ thoải mái, mặc dù vóc dáng không tính mạnh mẽ nhưng cũng khá xứng với bộ quần áo này. Trước đây Anh ta bị béo phì nên lúc đi đường thịt cả người anh đều lắc lư, rất dễ khiến người khác chú ý.  

 

“Đường Tuấn, anh thật lợi hại.” Ninh Đình Trung mặt đầy cảm kích nói. Chứng bệnh béo phì của anh đã có tiền sử hơn mười năm rồi, xem qua không biết bao nhiêu thuốc tây thuốc bắc tất cả đều không có tác dụng. Thế mà Đường Tuấn chỉ tiêm cho anh một mũi cộng thêm vài đơn thuốc thì đã có hiệu quả đáng kinh ngạc như vậy, làm sao Trung mập không kinh ngạc cho được.  

 

Đường Tuấn khẽ cười không có chút nào đắc ý. Bản thân là cảnh khí của y học cổ truyền, nếu ngay cả chứng bệnh béo phì nhỏ bé này cũng không trị được thì quả thực có chút vô dụng.  

 

“Sau này không thể gọi anh là Trung mập rồi.” Đường Tuấn cười nói.  

 

Ninh Đình Trung cười tủm tỉm, nói: “Đường Tuấn anh thích gọi như nào thì gọi như thế đó. Anh đã trị khỏi bệnh cho tôi mà, anh chính là cha mẹ tái sinh của tôi.”  

 

Đường Tuấn nói: “Đừng, đừng, tôi nhận không nổi.”  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!