Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Thần Thánh Y - Đường Tuấn (FULL)

 Đường Tuấn cười khúc khích, lại không nói gì. Cảm giác vừa rồi có vẻ không tệ.  

 

Nhìn thấy bộ dạng của Đường Tuấn, trong lòng Mộ Dung Lan cảm thấy có chút thất vọng, nhưng rồi cô ấy nói: "Đường Tuấn, hay là anh về trước đi. Y tá trưởng Tiết độc miệng, mấy cô y tá ở trạm y tá bị bà ta mắng đến phát khóc."  

 

Đường Tuấn lắc đầu, chế nhạo: "Hừ! Tôi muốn xem y tá trưởng có thể làm gì cô?"  

 

Đường Tuấn và Mộ Dung Lan đến cửa của trạm y tá, họ nghe thấy âm thanh chế giễu ở hành lang: "Ồ. Đây không phải là bác sĩ Mộ Dung của chúng ta sao?"  

 

Lần theo giọng nói, là một phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trang điểm đậm, đang khoanh tay trước ngực, hướng về phía Mộ Dung Lan. Bà ta bị béo phì, bộ đồng phục rộng rãi của y tá cũng không che hết được thân hình của bà ta.  

 

“Y tá trưởng Tiết.” Mộ Dung Lan gọi.  

 

“Ha ha. Cô vẫn biết tôi là y tá trưởng.” Người phụ nữ trung niên tên là Tiết Trân, là y tá trưởng của bệnh viện Việt Nhất thành phố Vinh. "Mộ Dung Lan, cô tưởng cô còn là bác sĩ chủ trị à? Làm sao dám nghỉ việc khi chưa có sự đồng ý của tôi!"  

 

"Y tá trưởng Tiết, trước đó tôi xin nghỉ phép bà rồi mà! Bà đã phê chuẩn rồi, từ lúc nào đã thành nghỉ không phép? Bà đừng ngậm máu phun người!" Mộ Dung Lan giải thích.  

 

"Tôi duyệt? Tôi duyệt khi nào? Đơn xin nghỉ phép ở đâu? Cô lấy ra xem." Tiết Trân lạnh lùng nói.  

 

"Lúc đó bà nói là có thể nộp bù hôm sau mà? Vậy nên tôi mời không tìm bà ký tên." Mộ Dung Lan lo lắng nói.  

 

“Nộp bù hôm sau?” Tiết Trân chế nhạo: “Mộ Dung Lan, cô làm ở bệnh viện được một thời gian rồi, đến mấy việc cỏn con như xin nghỉ phép mà cô cũng không rõ. Còn dám nói láo, tôi Tiết Trân quản lý nhiều y tá như vậy, chẳng lẽ lại oan uổng cho cô à? "  

 

“Bà!” Mộ Dung Lan nhận ra mình là bị người khác hãm hại, nhưng không làm thế nào phản bác được.  

 

“Bà cái gì mà bà?” Tiết Trân dùng ngón tay chỉ vào mũi của Mộ Dung Lan, nói: “Không chỉ nghỉ không phép, còn dám vu khống cấp trên. Tội danh sẽ càng nghiêm trọng. Hừ hừ! Cô tuần sau không cần làm gì cả, chỉ cần ngoan ngoãn đi thu dọn kho thuốc cho tôi! Thu dọn xong mới được trở lại, đây là hình phạt của cô! "  

 

"Y tá trưởng, kho thuốc có người chuyên môn phụ trách rồi mà, trong đó đều là đồ nặng. Bác sĩ Mộ Dung không bê được mấy cái đó đâu. Mặc dù cô ấy nghỉ không phép, nhưng không cần bị phạt nghiêm khắc như vậy." Một y tá ở gần đó thấy Mộ Dung Lan bị bắt nạt, đứng ra nói đỡ cho cô ấy.  

 

"Hừ! Phạm lỗi thì phải bị phạt. Mộ Dung Lan có gì đặc biệt. Hơn nữa, cô ấy bây giờ chỉ là một y tá, không phải bác sĩ. Đừng có mở miệng ra là kêu 'bác sĩ Mộ Dung'. Chuyện cô nghỉ không phép là lỗi nói lớn thì lớn mà nói nhỏ thì nhỏ. Nếu có bệnh nhân cần cấp cứu mà không đủ người thì sao, ai sẽ chịu trách nhiệm nếu việc điều trị bị chậm trễ!"  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!