Sư Tử Vàng châm chọc: “Thì ra là tìm một cô gái làm chỗ dựa, tiếc là vô dụng. Hôm nay đừng nói là nhà họ Lương, cho dù là toàn bộ hai mươi bốn nhà đứng ra thì tôi cũng phải giết chết anh.”
“Cô gái nhà họ Lương lùi sang một bên thì tôi sẽ không làm cô bị thương.”
Lưu Tuệ không thay đổi sắc mặt, cô ấy nói với Đường Tuấn: “Cậu tự giúp mình sẽ hạnh phúc hơn.”
Nói xong, cô ấy lùi sang một bên.
Sư Tử Vàng quăng hai chiếc búa khổng lồ trong tay, cười hì hì: “Đấu thầu với tôi có phải là rất vui, giờ ông đây để cậu vui thêm chút nữa.”
“Sư Tử, anh mạnh tay chút, đừng bất cẩn đập nát anh ta.”
“Sư Tử! Anh đừng làm anh bạn nhỏ giật mình.”
Những người khác của tiểu đội Thao Thiết đứng cạnh khiêu khích.
“Yên tâm đi, tôi sẽ dịu dàng một chút, từ từ dày vò anh ta. Ha ha ha!”
Nói xong, hai chiếc búa khổng lồ trong tay Sư Tử Vàng bắt đầu vung vẩy, ánh sáng xoay chuyển, gió to gào thét, nhìn anh ta có vẻ như vị thần hủy diệt thế giới.
Ầm!
Một búa đập xuống, trời đất dường như rung chuyển. Người này là Sư Tử Vàng, sức mạnh như là sư tử.
“Côn trùng! Chết đi!” Sư Tử Vàng gào thét.
Một búa này có thể phá núi, là thể hiện nhỏ giọt của năng lượng mạnh mẽ, đủ để giết Nửa Bước Hóa Thần。
“Chút sức mạnh này thôi ư?” Lúc này, một giọng nói vang lên dưới chiêcs búa khổng lồ.
Đám người Lưu Tuệ, Thao Thiết giờ mới nhìn thấy chiếc búa khổng lồ không chạm xuống đất, mà đã được Đường Tuấn dùng tay đỡ lấy. Cơ thể anh vẫn như vậy, không có thay đổi nào, dường như chiếc búa khổng lồ kia không có chút trọng lượng nào để chèn ép anh.
Đám người kia đều thay đổi sắc mặt, thật là mạnh biết bao.
Sư Tử Vàng tức giận, có cảm giác bị coi thường. Trước kia chỉ có anh ta coi thương người khác, nhưng giờ ngược lại rồi.
“Côn trùng nhỏ bé.” Anh ta lại hét lên.
Lần này anh ta quăng hai chiếc búa qua hai bên trái phải, anh ta muốn nghiền Đường Tuấn thành bột mịn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!