"Một tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ đi làm nô lệ."
Sắc mặt Triệu Địch Lâm hơi thay đổi, ông ta nghiêm nghị nói: "Xem ra lai lịch của Đường Tuấn này không đơn giản. Có thể không phải học trò đại năng. Nhưng có khả năng cậu ta đến từ một trong những thế lực cấp một, nếu như con có thể kết bạn thì kết, còn không cũng không nên trở mặt.”
“Còn về phần thái độ của Thanh Đan Tông, hoàn toàn không quan trọng. Giữa việc đắc tội với một thế lực lớn và bảo vệ một cái học trò tùy hứng làm bậy, Đan Dương Tùng sẽ biết phải lựa chọn như thế nào.”
Triệu Thanh Sơn gật đầu.
“Tiếp theo, con có thể an tâm luyện thành ba văn Nguyên Đan, phấn đấu vượt qua Từ Linh Anh càng sớm càng tốt.” Triệu Địch Lâm nói.
“Ông nội, đây là nửa tấm bản đồ con lấy được từ trong tay của nhóc con Độc Tông kia. Con đoán nó có thể có quan hệ đến kho báu còn sót lại của một vị tiền bối.” Triệu Thanh Sơn bỗng nhiên lấy ra nửa tấm bản đồ.
Triệu Địch Lâm lấy lại, nhìn thoáng qua, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, con ngươi hơi co lại, thất thanh nói: “Trên bản đồ này ghi lại chính là nơi đạo sĩ Trung Thanh thành tiên.”
“Đạo sĩ Trung Thanh? Đó không phải vị bán bộ đại năng cách đây hai ngàn năm về trước sao?” Triệu Thanh Sơn hoảng sợ nói.
Bán bộ đại thánh, điều này chỉ tồn tại ở trong một số thế lực có xếp hạng nằm trên cao hoặc những thế lực siêu việt. Mà điều thật sự làm Triệu Thanh Sơn khiếp sợ, là một số ghi chép về đạo sĩ Trung Thanh.
Xuất thân bí ẩn, không thuộc về bất kỳ thế lực nào. Dựa vào cảnh giới bán bộ đại năng đã chiến đấu tới cùng với đại năng chân chính mà không thua cuộc.
Triệu Địch Lâm gật đầu thật mạnh, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bản đồ, nói: “Có người từng đoán rằng đạo sĩ Trung Thanh rất có khả năng đã luyện được năm văn Nguyên Đan trở lên, cuối cùng đạt được Nguyên Anh, cho nên mới có thể chiến đấu vượt cảnh. Nếu nhà họ Triệu chúng ta có thể thừa kế được đạo sĩ Trung Thanh, không đến ngàn năm, chúng ta đã có thể trở thành thế gia số một số hai thế giới Man Hoang!”
Năm văn trở lên.
Hơi thở của Triệu Thanh Sơn lập tức dồn dập. Nhà họ Triệu có bối cảnh hàng nghìn năm, cũng chỉ có duy nhất một phương pháp luyện ra ba văn Nguyên Đan. Còn những phương thức cấp bậc năm văn, chỉ những thế lực siêu việt mới có khả năng có được.
Nhà Thiên Nhai, trong phòng của Đường Tuấn.
Trong tay Đường Tuấn nắm viên nguyên thạch trung phẩm kia, điều chỉnh hơi thở. Chờ khi tinh khí thần đạt đến đỉnh điểm, ý nghĩ trong lòng anh hành động, nguyên lực nồng đậm trong nguyên thạch biến đổi thành một dòng chui vào khắp cơ thể anh, sau đó hòa tan vào trong huyệt đạo.
Anh đang tu luyện cái thứ tư của Đạo Thần Thông.
Ngay khi biết thần thông Nguyên Đan có càng nhiều văn, tương lai trở thành Nguyên Anh sẽ càng mạnh, mà hơn hết bây giờ Nguyên Đan của anh vẫn không có dấu hiệu bị phá vỡ, Đường Tuấn bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này.
Nếu so sánh thì Nguyên Đan giống như một quả trứng gà, còn Thần Thông lại là vết đao trên vỏ trứng, chỉ khi vết đao đã tích lũy đến một trình độ nhất định, Nguyên Đan mới có thể phá rách, ngưng kết Nguyên Anh.