Long Dần và Long Diên nhìn thấy người này, lập tức khom lưng cung kính nói.
Người vừa tới chính là Tứ trưởng lão của Thiên Huyền Tông, Lưu Trường Vân, tu vi đạt Cảnh giới Nguyên Đan viên mãn, Nhị phẩm Nguyên Đan, một trong mười người đứng đầu của Thiên Huyền Tông.
Lưu Trường Vân liếc Đường Tuấn một cái rồi nói: "Nhà họ Long định sẽ tiến cử người này sao?”
Long Dần và Long Diên gật đầu nói: "Đúng vậy.”
"Nhưng lần này chỉ có một danh ngạch, vốn đã quyết định sẽ để Trần Ngọc tham gia, hiện tại lại có thêm một người thì lão phải làm sao? Nhà họ Long dạy lão phải làm sao mưới được đây!” Giọng nói của Lưu Trường Vân rất bình thản, nhưng ẩn sâu trong đó lại là lửa giận đè nén đến cực điểm.
Hai cha con nhà họ Long yên lặng không biết nên nói gì.
Nếu là trước đó, bọn họ sẽ cam chịu cơn giận của Lưu Trường Vân vì muốn lợi dụng Đường Tuấn. Nhưng sau khi xảy ra chuyện Đường Tuấn muốn "mưu hại" Long Dần, bọn họ đã không còn coi trọng Đường Tuấn nữa.
"Còn làm sao được nữa? Nếu chỉ có thể chọn một thì cứ để hai bên so tài vưới nhau thôi.” Đúng lúc này, một giọng nói hung hồn vang lên.
Mọi người đồng thời quay lại nhìn Đường Tuấn.
Lưu Trường Vân trầm giọng: "Người trẻ tuổi có khác, thật ngông cuồng.”
Đường Tuấn cười nhạt mà không nói gì. Nếu thực lực hiện tại của anh có thể thì anh đã đến Thiên Huyền Tông từ lâu rồi. Nhưng lão già Lưu Trường Vân trước mắt này chẳng qua chỉ là một vị người tu hành Nhị phẩm Nguyên Đan mà thôi, đối với anh lão ta chẳng là gì cả.
"Tứ trưởng lão, nếu anh ta đã muốn khiêu chiến như vậy thì tôi đồng ý là được." Trần Ngọc híp mắt, nói: "Anh cho rằng mình đã đạt đến Cảnh giới Nguyên Đan trung kỳ sao?”
Ầm.
Trần Ngọc dậm chân một cái, một luồng khí tức lập tức tỏa ra, khí tức này, anh ta đã bước vào Cảnh giới Nguyên Đan trung kỳ.
"Kẻ dưới cấp bậc của tôi mà thôi, tôi không sợ loại tán tu như anh." Trần Ngọc nói.
Long Diên nhăn mặt, cảm giác tất cả kế hoạch của bản thân đều thất bại. Cô ta tưởng rằng Đường Tuấn có thể dựa vào ưu thế về cảnh giới có thể đánh thắng Trần Ngọc, nhưng hiện tại Trần Ngọc cũng bước vào Cảnh giới Nguyên Đan trung kỳ, vậy tức là ưu thế của Đường Tuấn đã mất. Thêm nữa, Trần Ngọc là người của phu Quốc sư, Đường Tuấn càng yếu thế hơn về mặt công pháp tu hành.
Ánh mắt hai cha con Trần Hựu nhìn về phía Đường Tuấn tựa như đang nhìn một kẻ sắp chết.
"Nếu đã như vậy thì bắt đầu đi. Trần Ngọc, mau chóng kết thúc trận đấu này, lão phải trở về cho sớm.” Lưu Trường Vân nói.
"Yên tâm đi Tứ trưởng lão, đối phó anh ta thì một chiêu là đủ rồi." Trần Ngọc trêu chọc.
"Khi còn ở Vạn Yêu Chi Sâm không giết chết anh ngay, cho anh sống thêm hai ngày. Lần này thì không may mắn như vậy nữa đâu. Huyền Giáp Biến, biến thứ sáu!”