Đường Tuấn dừng bước.
“Anh không nghe thấy lời của cô Kitagawa sao, lập tức ra khỏi nơi này.” Miyamoto Kuma quát.
Đường Tuấn nhíu mày: “Tránh ra, chờ tôi lấy lại đồ thuộc về mình rồi sẽ tự đi.”
"Đồ của anh sao, buồn cười!" Miyamoto Kuma bật cười nói: "Ép buộc cô Kitagawa ký loại hợp đồng này xong còn dám nói ra những lời như vậy. Thế nếu tôi cũng uy hiếp người giàu nhất thế giới là có thể chiếm hết số tài khoản của kẻ đó rồi sao. Chàng trai trẻ, đừng mơ tưởng nữa. Hành vi của anh làm cho tôi cảm thấy ghê tởm, cô Kitagawa không tốt bụng thì anh nghĩ mình còn có thể đứng ở đây sao?”
"Tôi lặp lại một lần nữa, tránh ra, tôi sẽ tha mạng cho các anh." Đường Tuấn trầm giọng nói.
"Tha mạng cho chúng tôi, lời nói ngông cuồng như vậy, anh thật sự tưởng mình là thần thoại võ đạo sao?"
Miyamoto Kuma vung tay lên, nói: "Trong căn nhà này có mười hai Cực Cảnh và bốn cảnh giới Nguyên Đan chứ không phải là lão già đã bước được một nửa vào quan tài như Tanabe Yaro.”
"Giết anh ta."
Nói xong, Miyamoto Kuma lập tức lệnh.
Khí tức của mười sáu người tu hành liên kết với nhau, cơ hồ đạt tới trình độ cảnh giới Nguyên Đan hậu kỳ.
Sắc mặt Đường Tuấn trầm xuống, tay anh vỗ nhẹ một cái, sau đó lập tức dừng lại.
"Làm bộ làm tịch." Miyamoto Kuma châm biếm.
Nhưng ông ta vừa dứt lời lại nghe thấy một loạt âm thanh ngã rạp xuống đất.
Ông ta quay đầu lại nhìn lại, mười mấy người tu hành phía sau ông ta lần lượt ngã xuống, sau đó chết đi.
Một, hai, ba.
Mười lăm người tu hành, toàn bộ đã ngã xuống. Trên người họ không có bất kỳ vết thương nào, chỉ có ánh mắt trợn tròn như vừa nhìn thấy chuyện gì không thể tưởng tượng nổi.
"Này." Miyamoto Kuma cả người run rẩy.
Đến bây giờ, cuối cùng anh ta cũng hiểu được bốn chữ " thần thoại võ đạo" mà Đường Tuấn được phong là thật. Trong lòng ông ta chỉ còn lại sự chua xót và hối hận, với thực lực như vậy anh ta hoàn toàn không cần sử dụng những thủ đoạn bẩn thỉu, là do chính ông ta vẫn luôn suy đoán lung tung.
Phụt.
Cuối cùng, Miyamoto Kuma cũng mang theo hoang mang cùng khiếp sợ ngã xuống đất.
Mười sáu người tu hành, trong đó còn có bốn người thuộc cảnh giới Nguyên Đan đã bỏ mạng chỉ sau một cái vỗ tay của Đường Tuấn.
Cộp cộp cộp.