"À há. Tôi đã bảo mà, nơi ở của tiên nhân không thể nghèo nàn như thế được." Bỗng nhiên, Đường Tuấn khẽ cười một tiếng. Anh lấy ngọc trụ ra, rồi sau đó nhẹ nhàng đặt lên vị trí hồ nước trên vách tường. Hồ nước trên vách tường vốn chỉ là hồ nước trong tranh, nhưng Đường Tuấn vừa đặt ngọc lên, hồ nước dường như đã biến thành hồ thật, từng đợt sóng gợn lăn tăn.
Giống như có nét vẽ từ cây bút thần, bức tranh trên vách tường lập tức sống dậy nhờ ngọc trụ huyền bí. Sương mù lơ lửng quanh quẩn trong không trung trên mặt hồ, hóa thành muôn loài thụy thú, chim chóc, một lượng khí tức dày đặc tỏa ra từ giữa lòng hồ. Là một hồ dịch tiên nguyên! Tinh thần lực của Đường Tuấn đi theo ngọc trụ, bước vào trong bức tranh vẽ trên tường, mọi thứ dần hiện ra rộng hơn. Ngay lập tức, anh cảm giác hồ nước to lớn hơn rất nhiều lần, diện tích phải lên đến khoảng hơn chục mét vuông.
Dịch tiên nguyên được chứa trong gần hai mươi mét vuông!
Chỉ một bình hồ lô dịch tiên nguyên đã khiến cả ba con thú như đại bàng cánh bạc trông thấy mà thèm, như tìm được vật quý báu nhất. Nhưng so với hồ nước trước mắt này, dịch tiên nguyên trong một bình hồ lô ít hơn không biết bao nhiêu lần. Nếu để ba con vật đó biết chuyện này, đảm bảo sẽ tức hộc cả máu. Vì một bình hồ lô dịch tiên nguyên, ấy thế mà bọn chúng chắp tay nhường người ta cả một hồ dịch tiên nguyên.
"Ban đầu còn định chia cho ba con thú đó nhiều một chút, giờ xem ra không cần nữa rồi. Bọn chúng có vẻ thích cái bình hồ lô kia lắm." Đường Tuấn không có ác ý thầm nói.
Anh ngắm kĩ bức tranh trên tường một lần nữa, ánh mắt dần trở nên nghiêm trọng, nói: "Phương pháp cất giấu những điều phi thường trong thế giới bé nhỏ, tài năng của tiên nhân đúng là diệu kỳ."
Bức tranh trên tường trước mặt chỉ chiếm một mét vuông, nhưng diện tích hồ nước mà nó chất chứa bên trong đã lên đến hai mươi mét vuông. Ngoại trừ hồ nước, trong bức tranh còn có một ông cụ và vô số hoa thơm cỏ lạ. Tất cả đều bị cất chứa trong bức tranh trên tường nhỏ xíu này.
Một hạt cát là một thế giới, đây là câu nói có ẩn ý chỉ trong không gian có kích cỡ chỉ bằng một hát cát có thể cất giấu một thế giới, đây là phương pháp chất chứa những điều phi thường trong thế giới bé nhỏ. Tranh trên tường trước mặt tuy nhỏ nhưng có thể chứa thứ rộng lớn là nhờ có phương pháp kỳ diệu này. Ngay cả Đường Tuấn cũng là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy, trong lòng hơi chấn động. Phương pháp này thật sự chỉ có thể dùng hai chữ kỳ diệu để miêu tả mà thôi.
"Có hồ dịch tiên nguyên này đã đủ để cơ thể mình tích tụ đến cực cảnh, thậm chí có thể ngưng tụ ra cực cảnh chi hoa trong truyền thuyết rồi." Đường Tuấn thầm nghĩ.