Thẩm Linh Linh khẽ gật đầu nói: “Không ngờ lại gặp được anh ở đây.”
Khi cô ta nói chuyện thì trong lòng không khỏi ngạc nhiên và nghi ngờ. Khi Đường Tuấn làm Vương Niên Khải bị thương nặng, cô ta vốn tưởng rằng sư phụ của Vương Niên Khải là Hư Cửu Huyền sẽ tìm cách trả thù anh. Thế nhưng cô ta không ngờ rằng sau đó lại im hơi lặng tiếng. Ngược lại, cha của Thẩm Linh Linh còn cảnh cáo cô không được trêu chọc đến Đường Tuấn nữa. Về phần nguyên nhân, đến nay cha cô ta vẫn chưa tiết lộ.
“Có lẽ thật sự có kẻ tai to mặt lớn chống lưng cho anh ta.” Cuối cùng, Thẩm Linh Linh chỉ có thể tìm ra một lý do như vậy.
Hai người cũng coi như quen biết, nếu đã gặp mặt thì sẽ nói chuyện với nhau vài câu.
Sau khi trò chuyện, Đường Tuấn mới biết được Thẩm Linh Linh đi theo mấy chị em tốt trong giới đến tham gia tiệc rượu với ý định muốn gặp mặt Lý Hùng Cường đó một lần. Dưới lá cờ của nhà họ Lý còn có mấy công ty giải trí, nếu họ có thể được Lý Hùng Cường ưu ái thì tương lai của họ sẽ nói là vô hạn.
“Còn anh thì sao? Anh cũng tới đây để chào Lý Hùng Cường?” Khoé miệng Thẩm Linh Linh hơi cong lên: “Nghe nói Lý Hùng Cường kiểm soát ngành kinh doanh dược liệu ở Hàn Quốc, hai ngày nữa sẽ là đại hội giao lưu y thuật của vài quốc gia. Không phải anh tới đây để thăm dò tình hình quân địch đó chứ.”
Đường Tuấn nói: “Tôi đang đợi một người bạn.”
Anh và Thẩm Linh Linh cũng không qua lại thân thiết nên đương nhiên sẽ không nói sự thật.
Thẩm Linh Linh cũng không có ý định nói chuyện thêm, mặc dù Lý Hùng Cường có rất nhiều tiền nhưng cô ta không phải là người thiếu tiền.
“Linh Linh, người này là ai?” Đúng lúc này, mấy chị em trong giới của Thẩm Linh Linh thấy cô ta dừng lại bên cạnh Đường Tuấn thì không khỏi bước tới, vừa hỏi vừa đánh giá Đường Tuấn và Hàn Bảo Long đứng cách đó không xa.
“Anh ta là Đường Tuấn, chủ tịch Hiệp hội Y học cổ truyền.” Thẩm Linh Linh giới thiệu: “Hai người này là Vương Ngọc Hà và Đồng Hạ Thảo.”
Vương Ngọc Hà và Đồng Hạ Thảo cũng là những nữ diễn viên hạng nhất của làng giải trí nước Việt Nam, họ đeo trang sức đắt tiền và ăn mặc cực kỳ diễm lệ. Sau khi Thẩm Linh Linh giới thiệu Đường Tuấn, Vương Ngọc Hà chỉ ô một tiếng rồi thờ ơ ngó ra lối vào của hội trường, dáng vẻ như lười nói chuyện với anh.
Đôi mắt quyến rũ của Đồng Hạ Thảo liếc nhìn Đường Tuấn rồi nở nụ cười khinh thường: “Thì ra chỉ là một Hội trưởng hội Trung y nhỏ nhoi mà thôi.”
Nếu bình thường, khi hai người biết thân phận của Đường Tuấn, tuy rằng không nhiệt tình cho lắm nhưng ít nhất cũng sẽ không tỏ vẻ lạnh lùng như vậy. Nhưng đêm nay thì khác, nhân vật chính mà họ chờ đợi là cậu cả của Hưng Thịnh nhà họ Lý, trị giá mấy trăm nghìn tỷ. Đừng nói Đường Tuấn chỉ là Hội trưởng của một Hiệp hội Y học cổ truyền mới thành lập chưa được bao lâu, cho dù là con trai của người giàu nhất một tỉnh thì bọn họ cũng lười nói vài câu.
Thẩm Linh Linh hơi xấu hổ nhưng không nói gì, dù sao thì hiện giờ thân phận và thành tựu của Đường Tuấn cũng chưa được nhiều người khen ngợi. Nếu cô ta tiết lộ danh tính mình là con gái của người giàu có nhất một tỉnh thì e rằng còn có ích hơn cái chức danh Hội trưởng Hiệp hội Y học cổ truyền của anh.
“Con người vốn là như vậy, đều có xu hướng trục lợi. Đừng nói là anh ta có thân phận giống như Lý Hùng Cường, cho dù chỉ bằng một phần mười thì sao đám người Vương Ngọc Hà có thể đối xử với anh như vậy.” Thẩm Linh Linh tự nhủ thầm trong lòng.