Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Đó là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trông rất giỏi giang có năng lực. Người đàn ông mặc vest và đeo kính gọng đen, đôi mắt sắc lạnh không giận tự uy. Tuy rằng trên người anh ta không có dao động võ công, nhưng bất giác mang lại cho người ta một loại áp lực, đó là khí tức thường hay thấy trên người của những lãnh đạo hàng năm giữ chức vụ cao với thân phận cao quý.  

 

Khi Vương Trọng Quang và Lư Thế Giang nhìn thấy người này, lập tức đứng dậy khẽ cúi người kính cẩn nói: “Bí thư Tiêu.”  

 

Người đàn ông trung niên Bí thư Tiêu kia khẽ gật đầu rồi nói: “Ông Vương và ông Lư thật sự ở đây.”  

 

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt anh ta liếc nhìn về phía Đường Tuấn vẫn đang ngồi bên cạnh uống trà, đôi mắt khẽ nheo lại.  

 

Trong lòng Vương Trọng Quang khẽ xoay chuyển, vội vàng giới thiệu: “Bí thư Tiêu, vị này là Hội trưởng Đường Tuấn của Hiệp hội Y học cổ truyền.”  

 

Rồi ông ta lại nói với Đường Tuấn: “Đường Tuấn, vị này là Bí thư Tiêu Hoàng của Cục Vệ sinh, là người phụ trách cho Đại hội giao lưu Y thuật sắp diễn ra.”  

 

Đường Tuấn nghe xong cũng chỉ gật đầu với Tiêu Hoàng, tỏ vẻ mình đã biết.  

 

Tiêu Hoàng hơi tức giận trong lòng. Tuy chỉ là chức danh bí thư nhưng người đứng sau anh ta lại là một trong những lãnh đạo của Cục Vệ Sinh. Có lẽ Vương Trọng Quang và Lư Thế Giang không sợ anh ta, nhưng lại phải tôn trọng ông lớn sau lưng anh ta. Thái độ coi thường như vậy của Đường Tuấn khiến anh ta không vui.  

 

“Ông Vương, ông Lư lẽ nào anh ta chính là thiên tài Y học cổ truyền mà hai người cùng giới thiệu kia.” Tiêu Hoàng vừa âm thầm đánh giá Đường Tuấn, vừa khẽ cau mày nói: “Người này cũng quá trẻ đi, có thể gánh vác trách nhiệm lớn lao kia được không? Nếu như làm hỏng chuyện lần này, sẽ gây ra ảnh hưởng lớn đối với danh tiếng giới y học cổ truyền của nước Việt Nam, đến lúc đó đừng nói là tôi ngay cả hai vị cũng không thoát tội.”  

 

Vương Trọng Quang và Lư Thế Giang thầm nói một câu không xong trong lòng. Tiêu Hoàng là người phụ trách Đại hội giao lưu Y Thuật, mà Đường Tuấn là đại diện Y học cổ truyền của đại hội.  

 

Vương Trọng Quang có kinh nghiệm dày dặn vội vàng nói: "Y thuật của Đường Tuấn đã vượt xa mấy ông già chúng tôi, cậu ấy là ứng cử viên sáng giá nhất để tham gia đại hội giao lưu lần này. Còn một khoảng thời gian nữa mới tới đại hội. Bí thư Tiêu đến sớm như vậy là có chuyện gì sao?”  

 

Lúc này Tiêu Hoàng mới bỏ qua thái độ bất lịch sự của Đường Tuấn sang một bên, vẻ mặt nặng nề lấy một xấp ảnh từ trong cặp tài liệu mang bên người ra. Anh ta đặt bức ảnh lên bàn, giọng điệu nặng như chì: "Y thuật của hai vị đều được xếp hạng cao nhất trong giới y học cổ truyền, liệu có thể nhìn ra người trên bức ảnh mắc bệnh gì không?”  

 

Vương Trọng Quang và Lư Thế Giang thấy vậy, vẻ mặt đều trở nên nghiêm túc. Năng lực làm việc của Tiêu Hoàng không tồi, nếu không cũng không thể ngồi lên vị trí như bây giờ, chuyện có thể khiến anh ta coi trọng như vậy e rằng không phải là chuyện nhỏ.  

Dù trong lòng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh trên bức ảnh, vẻ mặt không khỏi thay đổi.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!