Lưu Tông Tín thật sự bị dọa sợ, vội huơ tay muốn giải thích.
Bây giờ ông ta nhìn thấy Sở Bắc giống như chuột thấy mèo vậy.
Nếu để Sở Bắc biết ông ta điều tra anh thì nhà họ Lưu sẽ sụp đổ hoàn toàn!
“Không có là tốt, họ Sở tôi chỉ là tùy tiện nói mà thôi, chẳng lữ ông lại chột dạ?”
Sở Bắc định thần lại, gương mặt tươi cười ẩn ý.
Mỗi một câu của anh, mỗi một ánh mắt của anh lọt vào mắt Lưu Tông Tín đều tựa như thần chết đang vẫy tay với ông ta.
Ông ta bây giờ mới hiểu, người trẻ tuổi này quá đáng sợ!
Hôm qua có thể sống sót xuống núi Thiên Linh đũng thật là kỳ tích!
“Không có không có! Cậu Sở nghĩ nhiều, họ Lưu tôi... tôi chỉ là kích động mà thôi!”
Lưu Tông Tín vội cười theo, còn Lưu Phong sau lưng ông ta cũng sợ hãi đến mức đầu cũng không dám ngẩng lên.
Nói xong, Lưu Tông Tín vội ngẩng đầu, ánh mắt trừng nhìn nhân viên tiếp đãi ở phía sau đang trợn mắt với mấy tên côn đồ kia!
“Vừa nãy các người làm gì vậy? Cậu Sở là khách quý, mà các người lại dám đuổi cậu Sở ra ngoài?”
Ánh mắt Lưu Tông Tín không tốt, lời này là ông ta cố ý nói cho Sở Bắc nghe.
Dù sao, cơ hội được ôm đùi tốt như vậy, sao ông ta có thể bỏ qua được?
“Lưu gia chủ, tên này không hẹn trước, cũng không có thẻ hội viên…”
Nhân viên tiếp đón lập tức ngây người, cẩn thận dè dặt giải thích!
“Im miệng, tôi không muốn nghe cậu giải thích!”
Lưu Tông Tín quát một tiếng, lập tức cắt ngang!
“Với thân phận của cậu Sở, có thể đến Tụ Hiền Lâu là đã nể mặt các người rồi, các người thật không biết điều!”
“Bây giờ tôi muốn đưa cậu Sở và bạn anh ấy đi vào, anh có ý kiến gì không?”
Lời này vừa thốt ra, nhân viên tiếp đón lập tức lúng túng!
“Lưu gia chủ, chuyện này chỉ sợ là không hợp quy định?”
“Cái gì không hợp quy định!”
Lưu Tông Tín lập tức quát một tiếng: “Ông đây là gia chủ nhà họ Lưu, còn có thẻ hội viên VVIP, có muốn gọi anh Long ra không, tôi nói chuyện với anh ta cho ra lẽ?”
Nghe thấy lời này, nhân viên tiếp đón thoáng chốc biến sắc, liếc nhìn Sở Bắc một cái, nghiến chặt răng, chỉ có thể đưa tay ra mời!
“Xin mời các vị!”
Hừ, xem như các anh thức thời!
Lưu Tông Tín hài lòng gật đầu, lúc nhìn sang Sở Bắc, lập tức thay đổi vẻ mặt!
“Cậu Sở, mời!”
Sở Bắc khẽ nhếch miệng cười nhạt, lắc đầu, dẫn đầu đi vào!
Thanh Vũ không chần chừ dừng lại, cũng đi theo sau!
Không thể không nói, vận may của nhân viên tiếp đón và mấy tên côn đồ kia cũng không tệ!
Nếu không, Sở Bắc cũng không để ý việc phải thấy máu đâu.
Lưu Tông Tín hừ một tiếng, trừng mắt nhìn, vội vàng dẫn con trai đi theo.
“Mẹ nó, công cốc rồi, mẹ nó đúng là xui rủi!”
Nhìn thấy mỹ nữ đến tay lại bị tuột mấy, mấy tên côn đồ mắng chửi vài câu, nhắc đến lại càng cụt hứng!
“Được rồi, mau đi nhanh đi, nói nhiều làm gì!”
Nhân viên tiếp đón bĩu môi, trong lòng anh ta cũng không dễ chịu!
Trong lòng đầy tức giận với Sở Bắc, nhưng lại không biết, bọn họ đã đến bên rìa bờ vực sinh tử rồi!
…
“Cậu Sở, cậu cứ đi về trước!”
Đi vào sảnh, Lưu Tông Tín vội vàng tiến lên, dẫn đường về phía trước!
Sở Bắc chống gậy, lẳng lặng đi theo theo sau, không nói lời nào.
Trên đường lên lầu hai, Lưu Tông Tín không hề dừng lại, vội vàng dẫn Sở Bắc đi lên.
“Cậu Sở, Tụ Hiền Lâu này tuy có chút cũ kỹ, nhưng món ăn phục vụ bên trong thì không tệ!”
Lưu Tông Tín vừa dẫn đường vừa lên tiếng giới thiệu.
“Nhưng, với thân phận của cậu, thế nào thì cũng phải lên lầu bốn mới được!”
Nghe thấy lời này, Sở Bắc như vô ý hỏi một câu.
“Lầu bốn? Nhưng mà, họ Sở tôi lại muốn đến lầu năm xem thử!”
Nghe thấy vậy, Lưu Tông Tín chợt ngây người, nhưng cũng không quá bất ngờ.
“Đúng vậy, với thân phận của cậu, cũng chỉ có lầu năm mới xứng đáng thôi!”
Nói thì như vậy, nhưng Lưu Tông Tín cũng lo lắng trong lòng.
Dù sao, với thân phận của ông ta, muốn lên lầu năm cũng không dễ dàng như vậy.
Huống hồ, trường hợp hôm nay lại có chút đặc biệt!
“Sao vậy, có vấn đề?”
Sở Bắc khẽ cười, giọng điệu có chút trêu đùa.
Lưu Tông Tín vừa nghe đã vội vàng gật đầu.
“Không có không có, nếu cậu muốn lên thì họ Lưu tôi tất nhiên sẽ mở đường!”
Sở Bắc nghe thấy thì khẽ cười, gật đầu một cái,
“Nếu đã như vậy, thì làm phiền Lưu gia chủ rồi!”
“Không phiền không phiền, đều là chuyện tôi nên làm!”
Lưu Tông Tín vội cười xòa, trong lòng lại cay đắng trăm nghìn lần!
Nhưng vừa nghĩ đến mục đích đến đây của mình, chỉ có thể cắn răng, đi về phía lầu năm!
...
Tại lầu năm!
Không khí tại đây, lại hòa nhã hơn so với Lưu Tông Tín nghĩ nhiều.
Lầu năm, tuy là lầu cao nhất, nhưng chỉ có một phòng bao lớn.
Trang trí phong cách cổ xưa, đồ trang trí gì cần thì đều có cả.
Không chỉ là bàn ăn, mà ngay cả phòng vệ sinh, phòng nghỉ ngơi đều có đủ.
Đừng nói là ăn cơm, dù ngủ ở đây cũng không là vấn đề/
Tuy lầu năm không cao, bởi vì vị trí nên có thể nhìn thấy cảnh đêm của phân nửa Tân Hải!
Ăn cơm ở đây, không chỉ sầm uất, mà quan trọng hơn, là biểu tượng của địa vị!
Lúc này, bên bàn gỗ lim hình tròn rộng lớn, có chưa tới mười người đang ngồi.
Tuy không nhiều nhưng đều là nhân vật lớn chỉ tùy tiện giẫm chân một cái, thì đất Tân Hải này cũng run rẩy.
Những người khác tạm không nhắc đến, hai ông lớn Trương Hồng Viễn và Lý Hải Đông đều có mặt
Thế nhưng, cũng chỉ ngồi ở vị trí thứ mà thôi.
Trên chủ vị, Dương Xuyên mặc đồ vest màu xanh, tóc tai gọn gàng chỉnh tề!
Khóe miệng khẽ cười tự tin, khí thế hăm hở.
Đối diện với hắn ta, là một người đàn ông trung niên trông không quá bốn mươi!
Người đàn ông vóc dáng hơi mập, mặc đồ thoải máu, rõ ràng có phần tùy ý!
Gương mặt khá tròn chỉ là vết sẹo khóe mắt tạo cảm giác hung dữ hơn nhiều!
“Ha ha, cậu Dương có thể đến Tụ Hiền Lâu, đúng là vinh hạnh của Long Tam tôi! Nào, chúng ta uống một ly!”
Người trung niên tự gọi mình là Long Tam cười ha ha, nâng ly rượu với Dương Xuyên!
“anh Long mời đến, sao bổn thiếu có thể không đến? Ly rượu này, nên để tôi kính anh Long mới phải!”
Dương Xuyên nâng ly rượu, hành động cử chỉ không nịnh không kiêu, thành thục điêu luyện!
Người đàn ông trung niên tự gọi mình là Long Tam, nhưng ngay cả Dương Xuyên, cũng không dám tùy tiện gọi thẳng cái tên này!
Bởi vì, người này chính là lại đãi của Long Hổ Môn - anh Long!
Đừng thấy mặt mũi ông ta hiền hậu, nhưng nếu thật sự ra tay thì tuyệt tình như lang sói!
“Ha ha, cậu Dương khách sáo rồi, nào nào, mọi người cùng nâng ly đi!”
Long Tam cười ha ha, ánh mắt lóe sáng.
Dương Xuyên này lại có thể không nịnh không kiêu khi đối mặt với mình, đúng là nhân vật lớn!
Long Tam đã mở miệng rồi, mọi người cũng đều nâng ly, uống cạn một hơi!
Lúc uống rượu, Lý Hải Đông và Trương Hồng Viễn đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt có chút nghi hoặc.