Chỉ một chữ đã ẩn chứa cơn giận, anh phải xác nhận.
“Ai? La Vạn Sơn, chẳng phải ông bảo tôi bắt cóc con gái của Lạc Tuyết sao? Không lẽ ông không định thanh toán à? Đợi chút, anh không phải là La Vạn Sơn, anh là ai?”
Đầu bên kia điện thoại, Vương Hổ cũng nhận ra có gì đó không đúng, lập tức hỏi lại.
Hắn ta vừa nói thế, bầu không khí lạnh đến cực điểm.
Không khí nặng nề gần như có thể đóng thành băng.
Hơi thở lạnh như băng toát ra từ cơ thể Sở Bắc.
Như thể sắp đóng băng lại.
Hơi thở tràn ngập sát khí cực kỳ nghiêm nghị như thể vừa dứt lời, người trong sảnh lớn đều không còn cơ hội sống sót.
Người nhà họ La lập tức hóa đá.
Cả người run rẩy không thôi.
Trong lòng chỉ còn lại sự tuyệt vọng.
Gia chủ thế mà lại đi bắt cóc con gái Lạc Tuyết?
Con gái của Lạc Tuyết chẳng phải là con gái của Thần Tướng Trấn Quốc sao?
Bắt cóc con gái của Thần Tướng Trấn Quốc…
Mọi người đã vô cùng hoảng sợ.
Bắt cóc con gái của Thần Tướng Trấn Quốc, dù có một trăm nhà họ La cũng không đủ giết.
Thôi xong, lần này thì xong thật rồi.
“Mười phút!”
Sở Bắc chậm rãi đứng dậy nói.
Giọng anh đã lạnh đến mức có thể so được với khí lạnh hàng ngàn năm dưới lòng đất Bắc Cực.
Khiến mọi người đều cảm thấy ớn lạnh dâng lên từ lòng bàn chân đến mi tâm.
Ngay cả Thanh Vũ cũng thế.
Bao nhiêu năm rồi, đã rất lâu rồi thần tướng chưa nổi giận đến thế.
Lần trước còn là lúc dị tộc tràn vào Bắc Dã tàn sát người dân Long Quốc.
Ngày hôm đó thần tướng cũng tức giận như thế này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!