Ông ta không phải kẻ ngốc.
Rõ ràng hôm nay ông ta đã bị La Vạn Sơn gài.
La Vạn Sơn chết tiệt, đợi đấy cho tôi!
Dù không thể ra khỏi núi Kỳ Hoàng nhưng ông đây vẫn sẽ chỉnh chết họ La các người!
Còn La Vạn Sơn, mặc dù vẫn đang lo sợ cúi đầu xuống nhưng sắc mặt đã trở nên u ám.
Không chỉ là vì đắc tội với Mạc Thư Vân.
Quan trọng hơn là Mạc Thư Vân vừa đi thì sẽ đến lượt nhà họ La ông ta.
Bầu không khí lại trở nên yên tĩnh.
Im lặng đến mức có phần hơi quái lạ.
Mọi người đều không dám nói gì, ngay cả Sở Bắc cũng không nói nhưng vẫn khiến họ nghẹt thở.
“Gia chủ La, ông không muốn nói gì với tôi sao?”
Sở Bắc bình tĩnh nói, La Vạn Sơn run rẩy.
Ông ta biết tiếp theo đây đã đến lúc nhà họ La bị xét xử.
“Cậu Sở, tôi… tôi…”
La Vạn Sơn lắp bắp, vừa nói được vài chữ thì điện thoại bỗng vang lên ngắt lời ông ta.
La Vạn Sơn sửng sốt, liếc nhìn màn hình điện thoại, mắt trợn tròn nhanh chóng bỏ điện thoại vào túi.
Chỉ là chân tay hoảng loạn quên ngắt máy.
Tiếng chuông điện thoại vẫn vang vọng cả sảnh lớn.
“Gia chủ La, tại sao không nhấc máy? Lẽ nào ông đang chột dạ?”
Sở Bắc khẽ cười: “Nếu thế thì tôi nhấc máy giúp ông nhé”.
Anh vừa dứt lời, Thanh Vũ đi đến trước mặt La Vạn Sơn, giơ tay phải ra.
Sắc mặt La Vạn Sơn trở nên trắng bệch, tay run rẩy đặt điện thoại vào trong tay Thanh Vũ.
“Cậu chủ”.
Thanh Vũ để điện thoại trước mặt Sở Bắc, đồng thời nhấc máy và nhấn nút bật loa ngoài.
“Ha ha, gia chủ La, cuối cùng cũng thuận lợi hoàn toàn nhiệm vụ, đã bắt được mục tiêu, tôi sẽ đưa đến chỗ ông, đến lúc đó đừng quên anh em đấy”.
Phịch!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!