"Cậu bạn, giữa cậu và tôi vốn nước sông không phạm nước giếng. Nhưng cậu chẳng những làm hỏng chuyện của chúng tôi, còn đánh con trai tôi. Món nợ này tôi phải tính cho ra lẽ!"
Nói rồi ông ta nhìn về phía ông già áo xám đã mất kiên nhẫn ở phía sau mình.
"Ông Mạc, phải phiền ông ra tay rồi!"
"Không sao, miễn sao chuyển đủ tiền là được!"
Ông Mạc khẽ vẫy tay, giọng điệu đầy kiêu ngạo!
"Đương nhiên, đương nhiên rồi. Một triệu tệ, tuyệt đối không thiếu một xu!"
Lưu Tông Tín tuy rằng miệng cười, nhưng một lần ra tay một triệu tệ, nói không xót thì là giả dối.
Tuy nhiên, nhà họ Lưu có rất nhiều chuyện không thể nói cho người khác biết đều được ông Mạc ra tay giải quyết.
Nếu không, họ Lưu làm sao có ngày hôm nay?
"Thanh niên trẻ, tuổi tác thì nhỏ mà khẩu khí thì lớn quá nhỉ. Vừa nhìn đã biết là người chưa từng va chạm xã hội bao giờ!"
Ông Mạc tiến lên một bước, nhìn Sở Bắc vẻ mặt vui đùa.
"Già đây cũng không muốn ra tay. Cho cậu một cơ hội, cậu tự sát đi!”
Ông Mạc với vẻ bề trên, từ đầu đến cuối chưa từng trực tiếp nhìn Sở Bắc.
"Còn về phần cô, nhan sắc cũng được đấy, trước tiên sẽ phế bỏ tứ chi của cô, rồi từ từ đùa bỡn cũng được!”
Xoẹt!
Sắc mặt Thanh Vũ lập tức lạnh như băng.
Luồng sát khí dày đặc khiến nhiệt độ xung quanh trong phút chốc giảm mạnh!
"Thanh Vũ, chơi đùa với lão ta đi!"
Sở Bắc dường như hiểu được suy nghĩ của Thanh Vũ, đột nhiên nhẹ giọng nói.
Giọng điệu điềm đạm, vẫn bình thản như cũ!
"Vâng, tiên sinh!"
Thanh Vũ tiến lên một bước, ánh mắt nhìn thẳng về phía ông Mạc, như là đang nhìn một người đã chết.
"Tôi cho ông cơ hội ra 3 chiêu. Ra tay đi!”
Cái gì?
Nhìn thấy cảnh tượng này, đừng nói là ông Mạc, mà ngay cả hai bố con Lưu Tông Tín cũng chết lặng.
Người đàn ông mù này lại đẩy một người phụ nữ ra ngoài?
Lại còn chơi đùa với ông Mạc?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!