Chương 556
Dương Ân và Chu Lệ lập tức nhăn mặt.
Hai mẹ con họ vừa phân tích rõ ràng rồi, sao Chu Cầm không để ý, mà cứ nhìn Sở Bắc rồi hỏi làm gì?
Họ vừa định lên tiếng thì Sở Bắc đã nói trước.
“Là của tôi”.
Cái gì!
Nghe thấy thế, không chỉ có Chu Cầm mà cả hai mẹ con Dương Ân cũng đều trợn tròn mắt với vẻ khó tin.
Chu Cầm định thần lại trước tiên rồi kích động nói: “Sở Bắc, cậu đừng lừa tôi, có đúng xe này là của cậu không?”
Sở Bắc gật đầu.
“Bà thấy tôi có cần lừa bà không?”
Sau khi nhận được đáp án từ Sở Bắc, Chu Cầm lập tức nhảy nhót.
“Có xe rồi, nhà ta có xe rồi! Vui quá đi mất!”
Càng nhìn chiếc xe ấy, Chu Cầm càng thấy kích động.
Thậm chí, lúc này bà ta còn thấy Sở Bắc thuận mắt hơn rất nhiều.
Nhưng đúng lúc này, lại có một giọng nói không thức thời vang lên.
“Hừ, bác, bác nghe anh ta chém gió làm gì? Cháu vừa lên mạng tra rồi, để lăn bánh được chiếc xe này thì ít nhất cũng phải mất hai triệu năm trăm nghìn, bác nghĩ người như Sở Bắc có mua nổi không?”
Người lên tiếng là Dương Ân, lúc này cậu ta đang có vẻ rất coi thường nhìn Sở Bắc.
“Đúng đấy chị, em cũng không ngờ Sở Bắc lại khoác lác ghê thế đấy. Chị đừng tin lời nó, loại mù loà như nó thì làm sao mua được chiếc xe này?”
Chu Lệ cất giọng cay độc.
Nghe thấy thế, Chu Cầm cau mày vì bị dội cho một gáo nước lạnh.
Bà ta ngẩng lên nhìn Sở Bắc rồi nghiêm giọng hỏi: “Sở Bắc, cậu nói thật đi, có đúng là xe của cậu không?”
Sở Bắc gật đầu.
“Nếu các người không tin thì cứ đi hỏi Tiểu Tuyết, cô ấy đang cầm chìa khoá xe”.