Chương 436
Nhưng ai dè, chưa bao lâu sau, nhà họ Dương lại bị kẻ khác công kích.
Thế thì sao mà họ chịu được chứ?
“Con nói vậy cũng có khả năng!”
Dương Trạch Thiên sầm mặt, sau đó chuẩn bị cho người đi điều tra.
Đúng lúc này, chợt có tiếng bước chân vang lên phá tan bầu không khí yên tĩnh của phòng khách.
Tất cả mọi người đều ngầng đầu lên, chỉ thấy một người thanh niên mặc đồ đen vác một cái bao tải trên lưng rồi thong dong đi tới.
“Oa, đây là nhà họ Dương đấy hả? Hèn chi sa hoa thế, hoành tráng đấy!”
Người thanh niên nhìn ngó xung quanh rồi đưa ra lời nhận xét.
“Cậu là ai?”
Dương Sơn tiến lên rồi hỏi.
Người nhà họ Dương đều cau mày lại.
Người này đến với ý đồ không tốt.
“Tôi là ai không quan trọng, nhưng tôi đến để cảnh cáo nhà ông!”
Người thanh niên cười nói: “Cả nhà họ Dương nghe cho rõ đây, cậu chủ nhà tôi nói, tham quá là thâm đấy!”
Cái gì?
Nghe thấy thế, tất cả nhà họ Dương đều cau mày rồi tỏ rõ vẻ bực bội.
Dù ở tỉnh thì cũng không có mấy ai dám ăn nói với họ bằng cái giọng ấy.
“Cậu chủ của cậu là ai?”
Dương Trạch Thiên cau mày rồi lạnh giọng hỏi.
“Ông chưa đủ tư cách để biết đâu!”
Người thanh niên lắc đầu rồi chợt biến sắc mặt: “Tất cả những chuyện vừa rồi đều là bài học cho các người đấy, tự lo liệu đi!”
Dứt lời, người thanh niên ném cái bao tải trên vai xuống đất rồi quay người bỏ đi.
“Cậu…”
Dương Sơn cau mày, đang định nói gì đó, nhưng đối phương đã biến mất rồi.
Bây giờ, mọi người đều dồn hết ánh nhìn về cái bao tải giữa nhà.
Cái bao tải này khá lớn, chắc chắn thứ ở bên trong cũng không nhỏ, thoạt nhìn giống hình dáng của con người.
Dương Trạch Thiên ngẩng đầu lên ra hiệu, bấy giờ Dương Sơn mới dám tiến lên kiểm tra.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!