Chương 353
Vù!
Lôi Minh đang mắng chửi một cách khí thế thì chợt có một cơn gió tập kích tới.
Rắc!
Thậm chí đến Long Tam cũng chưa kịp phản ứng lại thì ngay sau đó, đã có tiếng xương gãy vang lên.
“A, tay tôi!”
Ngay sau đó là tiếng kêu gào thảm thiết của Lôi Minh.
Hắn đau đến mức mặt mày méo mó.
Mọi chuyện chỉ xảy ra trong tích tắc.
Sở Bắc chỉ vung cây gậy trúc lên đã bẻ gãy hai tay của Lôi Minh.
“Đây là cái giá phải trả cho việc không giữ mồm giữ miệng”.
Sở Bắc hờ hững liếc Long Tam.
“Anh nên khuyên nhủ cậu ta, nếu còn lần sau thì phải trả giá bằng mạng sống đấy”.
Dứt lời, Sở Bắc đi thẳng lên trên.
Long Tam lau mồ hôi, nhưng không rảnh để ý đến Lôi Minh, mà chạy theo Sở Bắc ngay.
…
Khói thuốc lượn lờ trong phòng bao sang trọng trên tầng năm.
Mỗi bàn ăn rộng rãi chỉ có sáu đến bảy người ngồi mà thôi.
Ai nấy đều khoảng trên dưới sáu mươi tuổi.
Ai cũng cầm một cái tẩu trên tay, dù cửa sổ đã mở, nhưng vẫn khói mù mịt.
“Các vị, năm năm rồi, tôi mới có dịp hẹn mọi người đến đây!”
Vương Khôn đứng ở vị trí trung tâm, sau đó nhìn các lão cáo già ở bên dưới rồi cảm thán.
“Năm xưa, chúng ta cùng nhau gây dựng môn phái ở Tân Hải, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chia! Bây giờ giai đoạn ấy đã qua, những người trẻ lên ngôi rồi”.
“Ai cũng phải già thôi!”
“Chú Vương, chú nói gì thế?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!