Chương 156
Hiệu trưởng Trương không biết nguyên do, nhìn thấy vậy vẻ mặt lập tức u ám.
“Đứng dậy cho tôi, nếu ngay cả tên mù cũng không đuổi đi được thì đừng làm đội trưởng bảo vệ nữa, anh cũng phải cút khỏi nơi này!”
Hiệu trưởng Trương mặt nặng mày nhẹ, tên nhóc này lại làm rơi gậy lúc quan trọng, đây chẳng phải là tát vào mặt ông ta sao?
Thế nhưng, cho dù ông ta có mắng chửi thế nào thì Triệu Hà chung quy cũng không đáp lời.
Nếu không phải toàn thân người này đang khẽ run thì sợ rằng tưởng đó chỉ là một bức tượng!
“Triệu Hà, mẹ nó…”
Mặc kệ hiệu trưởng Trương có nhẫn nhịn thế nào thì cũng bị lửa giận này bùng phát trong lòng.
Nhưng ngay khi những lời mắng chửi vừa thốt ra thì tiếng động cơ đột nhiên vang lên cắt lời ông ta.
Chỉ nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen nhanh như chớp phóng tới, tiếng phanh thắng gấp rồi dừng lại vững vàng trước cửa nhà trẻ.
Biển số xe là một dãy số sáu liên tiếp, rất chói mắt!
“Đây chẳng phải là xe anh trai tôi sao? Sao anh ấy lại đến?”
Lý Hải Bắc nhìn thấy vậy, lập tức trợn trừng mắt.
Trong lòng đột nhiên có dự cảm không lành!
Mà hiệu trưởng Trương vừa nghe thấy là xe của Lý Hải Đông, sắc mặt lập tức thay đổi.
Vội vàng đi về phía trước, đi trước một bước mở cửa sau Maybach.
“Chủ tịch Lý, ông muốn đến cũng không nói trước một tiếng để tôi đến tiếp đón ông, mời vào mời vào!”
Lý Hải Bắc thì cúi đầu khom lưng, bộ dạng lúc trước so với lúc ở trước mặt Lý Hải Đông, cung kính hơn hẳn.
Dù sao, người này mới là người cầm quyền nhà họ Lý thật sự.
Cửa xe mở ra, một người trung niên tầm năm mươi tuổi, bước ra.
Lý Hải Đông mặc vest, tóc tai chải gọn gàng.
Chỉ là sắc mặt lại không tốt lắm.
“Anh, sao anh lại đến đây?”
Lý Hải Bắc dắt con trai đi lên, thái độ kiêu ngạo lập tức đã không còn.
Thế nhưng, Lý Hải Đông còn chẳng buồn liếc nhìn hai người.
Chân bước đi như bay, hai ba bước đã đến đình nghỉ mát.