Ánh mắt của Thẩm Hải quét qua khán giả với khí chất uy nghiêm.
Cuối cùng, ánh mắt của anh ta dừng lại ở chỗ Diệp Huyền Tần, trên mặt tràn đầy vẻ kính nể.
Diệp Huyền Tần khẽ gật đầu.
Thẩm Hải hắng giọng và nói: “Thành phố tình yêu, là một trong những dự án quan trọng của nhà họ Thẩm chúng tôi, đã được chính quyền thành phố liệt vào danh sách dự án hỗ trợ trọng điểm.”
“Muốn tham gia dự án này, nhất định phải có thực lực mới được.”
“Tôi đã kiểm tra các hồ sơ mời thầu mà mọi người gửi đến, và có lẽ tôi đã hiểu được thực lực của mọi người.”
“Danh sách mà tôi sẽ đọc dưới đây, tôi xin tỏ rõ lập trường, khối lượng kinh tế hiện tại của mọi người, không có đủ tư cách nhúng tay vào dự án này.”
Sau đó, Thẩm Hải lấy ra một danh sách và đọc nó lên.
Tổng cộng có hai mươi nhà thầu, nhưng đã bị loại ra mất 12 người ngay lập tức.
Kẻ ra đi, thì mất hồn thất thần, người được giữ lại thì hân hoan trong lòng.
Điều này có nghĩa là họ có đủ tư cách để hợp tác với nhà họ Thẩm.
Điều khó hiểu là Từ Lam Khiết đã không bị loại trừ.
Làm sao một nhà máy luyện thép nhỏ lại có thể đủ tư cách hợp tác với nhà họ Thẩm chứ?
E rằng còn có nội tình gì trong này.
Phương Ngạn hết lần này đến lần khác chế nhạo,
Anh ta biết chính xác lý do tại sao Từ Lam Khiết lại không bị loại.
Nhà họ Thẩm chắc hẳn đang cố gắng đối phó với Từ Lam Khiết trước mặt mọi người, giết một người để làm gương cho nhiều kẻ khác.
Thẩm Hải nói tiếp: “Tám người còn lại, trừ một người ra, đều có tư cách hợp tác với nhà họ Thẩm chúng tôi.”
Từ Lam Khiết bất thần run lên.
“Ngoại trừ một người trong số đó”, chắc chắn vị trí đó phải là mình rồi.
Quả nhiên nhà họ Thẩm thực sự muốn đối phó mình rồi.
Cô ngẩng đầu lên thì thấy Phương Ngạn đang nhìn mình với vẻ chế nhạo.
Trong lòng cô càng thấy hoảng hốt hơn.
Thẩm Hải nói: “Tôi đã chấm điểm cho hồ sơ đấu thầu của mọi người, sau đó tôi sẽ phân bổ tỷ lệ dự án theo số điểm.”
“Tiếp theo, tôi sẽ công bố số điểm.”