Chương 2368:
Từ Lam Khiết cau mày: “Cô Daisy, tại sao cô không nói gì?”
Daisy nói: “Tôi nói thật cho cô biết, đây là con số lớn nhất tôi có thể đưa cho các cô!”
Daisy chìa một bàn tay ra.
Từ Lam khiết cau mày: “1750 ti?”
Daisy lắc đầu: “Sai rồi, 175 tỉ.
Cái gì!
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền còn nghi ngờ bản thân mình nghe nhằm trầm trọng. 175 ti? Daisy dua ra 175 ti?
Cả tòa nhà văn phòng chết tiết này mà chỉ 175 tì? Nói thật, 7500 tỉ đã coi như là rẻ như bắp cải rồi, 175 tỉ thì khác gì cho không!
Daisy đây là ức hiếp người qua đảng
Lúc huy hoàng là một doanh nghiệp lớn có giá trị thấp nhất lên đến 350000 tỉ, dù có sụp đổ, phá sản cũng không bao giờ bán ra với giá 175 tỉ.
Từ Lam Khiết kiên quyết từ chối: “Không thể nào, chúng tôi tuyệt đối không thể chấp nhận bán với giá này!”
“Cô Daisy, mời về cho, tôi thấy cô không thật lòng, chúng ta cũng không cần phải bàn bạc nữa.
Cô Daisy cười nói: “Các cô nên suy nghĩ lại đi. Bây giờ tập đoàn Diệp Linh mỗi ngày một giá. Mười ngày trước là 1750 tỉ, hôm nay trị giá 175 tỉ. Vài ngày nữa có thể chỉ còn vài trăm nghìn. Ha ha!”
Từ Lam Khiết nói: “Tập đoàn Diệp Linh của tôi mặc dù phá sản, nhưng nó vẫn chỉ là một chiếc bánh ngọt, và có nhiều ông chủ lớn đang nhòm ngó”
“Nếu không bán cho cô, chúng tôi vẫn có thể bán cho những ông chủ khác.”
Daisy cười như không cười: “Vậy sao? Cho tôi hỏi một câu, ai còn có hứng thú với tập đoàn Diệp Linh của cô. Nhìn thấy nụ cười của Daisy, Từ Lam Khiết thấy có mùi âm mưu khác thường. Có thể có gian lận trong này?
Từ Lam Khiết suy nghĩ một chút, liền lấy điện thoại di động ra, gọi cho ông chủ Trương.
Ông chủ Trương đưa ra giá 1575 tỉ, chỉ đứng sau Daisy, ông ấy là cũng là người hứng thú với tập đoàn Diệp Linh nhất.
Điện thoại rất nhanh được kết nối.
Từ Lam khiết nhiệt tình nói: “Ông chủ Trương, chào buổi sáng.
Bên kia truyền đến một giọng nam giới trầm ấm: “Giám đốc Tử, cô tìm tôi có chuyện gì à?”
Nghe ngữ khí của anh ta có vẻ hơi thiếu thân thiện. Tần Lam Khiết bói: “Là như thế này, ông chủ Trương, mấy ngày trước ông không phải có ý muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh sao? Tôi muốn cùng ông thương lượng về chuyện này.”
Không ngờ, ông chủ Trương không chút do dự từ chối: “Xin lỗi giám đốc Từ, tôi hiện tại không còn hứng thú với tập đoàn Diệp Linh nữa rồi.”
Há?
Từ Lam Anh sửng sốt một chút: “Ông chủ Trương, nhưng hôm qua ông vẫn còn gọi điện cho tôi, bày tỏ ý muốn mua lại?”
Ông chủ Trương: “Hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay. Tôi muốn nghỉ ngơi, tắt máy trước nhé.” Từ Lam Khiết nói: “Nhưng bây giờ là buổi sáng, tại sao còn nghỉ ngơi.
Ông chủ Trương: “À, hôm qua tôi cả đêm không ngủ, hôm nay cần nghỉ ngơi.
Tút!
Điện thoại bị cúp máy không thương tiếc.
Từ Lam Khiết không cam tâm, lại tiếp tục gọi cho những ông chủ có ý muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh khác.
Nhưng những ông chủ này cũng không ngoại lệ, tất cả đều đột nhiên thay đổi chủ ý, không muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh.