Chương 1339
Đúng là ngay cả một con ruồi cũng không bay ra được.
Diệp Huyền Tần nhận ra điều này trong chớp mắt.
Đây là “binh chủng đặc công Tường Lửa nằm ở tiền tam giác trong các cuộc diễn tập quân sự hàng năm.
Diệp Huyền Tần biết, cái gọi là “tiền tam giác” hàm lượng nước cực cao.
Nếu như đội cảm tử Lang Vương cử ra mười đội quân Lang hùng mạnh nhất tham gia vào diễn tập quân sự, Bình chúng đặc công Tường Lửa nhất định sẽ bị đẩy ra khỏi tốp mười Phía trước bình chúng đặc công Tường Lửa, Một ông lão vô cùng gây, dáng người cao thẳng tắp, ngạo mạn xưng hùng xưng bá, Đó là Phủ Hòa Thân Vương Thanh Thiên Tâm trạng ông Sở trở nên xúc động.
“Là ông ta, chính là ông ta“Tuy không nhìn rõ diện mạo của ông ta, nhưng bỏng lưng của ông ta, còn cả phong thái của ông ta, không hề khác biệt so với kẻ cầm đầu.”
“Năm đó chính là ông ta đã dẫn dắt quân đội phá hoại đội đột kích Bảo Biển của tôi!”
“Cuối cùng cũng tìm được ông rồi, nộp mang di!”Nói rồi, ông Sở xông lên phía trước, muốn liều mạng với Thanh Thiên Diệp Huyền Tần lập tức ngăn cản ông Sở “Đừng nóng vội.
Ông Sở nghiến răng nghiến lợi nói: “Cục tức này tôi không nuốt xuống được.”
Diệp Huyền Tần nói: “Yên tâm, hôm nay tôi lấy lại công bằng cho ông.”
“Ừ.” Ông Sở trả lời.
Quỷ mới biết, chữ “ừ” này của ông ta, đã lấy hết can đảm và kìm nén không biết bao nhiêu tức giận.
Hòa Thanh Thiên cũng nhìn về phía hai người, khẽ ngạc nhiên.
Ông ta không ngờ, quân đoàn trưởng của đội đột kích Bảo Biển Sở Vân Long vẫn cònsong.
Càng không ngờ, Người điều tra vụ việc năm xưa lại là Thần Soái.
Thần Soái này đã nguyện trung thành với chiến thần Còn Luân, giúp đỡ anh ta làm việc sao?
Thế nhưng, không sao cả, Một chiến thân căn bản là bỏ đi, Một quân đoàn trưởng lỗi thời, Không có một chút đe dọa nào đối với bản thân.
Hòa Thanh Thiên đánh đòn phủ đầu: “Kể từ khi mỏ linh thạch được phát hiện ở đây, nơi này đã được chỉ định là vùng đất cấm.””Chiến thân, thân phận anh là quân nhân, một mình xuất hiện ở đây, tôi kiện anh tự ý đót nhập vào khu vực cấm, chủ ý phá hoại mô linh thạch “Chiến thần, xin mời giơ tay chịu trói, nếu không, tôi không ngại dùng biện pháp cưỡng che.”
Diệp Huyền Tần lạnh lùng cười ha ha. “Hòa Thanh Thiên, ông cho tôi mở mang tầm mắt xem cái gì gọi là vừa ăn cướp vừa la làng.”
“Biết gì không, vì để thu hút tên cầm đầu là ông lộ diện, tôi đã rất hao tâm tổn sức đấy.”
“Năm đó đội đột kích Báo Biển bị tiêu diệt, là tác phẩm do chính tay ông đúng không?
Hòa Thanh Thiên trả lời: “Hừ, tôi không hiểu anh đang nói gì.”
“Lập tức giơ tay đầu hàng, không cần phảnkhảng vô ích.”
Haiz.
Diệp Huyền Tân khẽ thở dài Chỉ hận hiện tại anh phải giữ bí mật thân phận của mình, không thể tự mình ra tay loại bỏ tên cận thần phản nghịch này.
Cũng tốt, cho ông Sở một cơ hội để tự tay báo thủ đi.
Anh nhìn về phía ông Sở: “Ông Sở, ra tay đi.”
“Người anh em của ông, cũng nên nhằm mắt rồi.”
Ông Sở đã sớm không thể chờ được nữa.
Ông ta rút ra thanh kiếm dài, từng nhịp đi dứt khoát, tiến về phía Hòa Thanh Thiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!