Chương 1262
Thần Soái, có khả năng dừng lại ở đây.
Bây giờ điều anh hận nhất chính là không tìm được người nổi nghiệp, thay cho vị trí “Thần Soái.”
Tham Lang dẫn người đi canh giữ xung quanh.
Mà Diệp Huyền Tần ngồi xuống phía dưới cửa đá, hấp thu linh khí tỏa ra, cố gắng trị căn cơ bị thương. Một lát sau, đột nhiên Diệp Huyền Tần há miệng, phun ra một ngụm máu đen.
Căn cơ của anh thật sự đã bị thương tới mức tệ nhất, ngay cả một xíu lực linh khí cũng không chịu nổi.
Anh thiếu chút nữa bị cắn trả, chết tại chỗ. Một thân tu vi đã hoàn toàn bị phế bỏ.
Tìm tới mỏ linh thạch cũng vô dụng.
Thủ đô, phủ thân vương.
Nơi này nằm trong khu vực thủ đô, chỉ cách Trung Hải một bước, Chỉ bằng điểm này là đủ thấy thần phân chủ nhân phủ thân vương cực kỳ đáng kính trọng.
Chủ nhận phủ thân vương chính là Hòa Thanh Thiên.
Ông ta là anh hùng dân tộc thế hệ trước, đã lập được chiến công hiển hách thời chiến tranh.
Mặc dù thực lực không đạt Vương cảnh nhưng dân gian vẫn phong ông ta làm thân “Vương”!
Thanh danh và quyền thế của ông ta tương đương với Thần Soái.
Ông ta đã sớm lui khỏi vị trí hàng hai, không màng đến chính sự,
Hàng ngày thích nhất là câu cá ở ao nhà.
Hôm nay, ông ta đang câu cá,
Một người mặc áo đen bỗng nhiên chạy đến, quỷ trước mặt ông: “003 bài kiến Thân vương.”
Nếu như quan sát cần thận thì sẽ không khó để phát hiện,
Người trước mặt chính là người áo đen chỉnh mặt thấy Than Soái nôn ra máu,
Ngày đó, Diệp Huyền Tần trên nóc tòa cao ốc thương mại lớn, hao tổn căn cơ chém bốn Ninja.
Sau khi cứu Diệp Niệm Quân, anh liên chạy vào nhà vệ sinh nôn ra máu.
Mà cành này đúng là bị người áo đen này nhìn thấy.
Hòa Thanh Thiên lườm đối phương, lạnh nhạt gật đầu: “Có chuyện thì cứ nói.”
Người áo đen đứng dậy, nói: “Trợ thủ phát hiện, sau cuộc chiến Thần Soái nôn ra máu, bước chân không có lực, khí huyết không vững.”
“Trợ thủ cực kỳ nghi ngờ căn cơ Thần Soái bị hao tổn.”
Cái gì!
Tay Hòa Thanh Thiên hơi run lên, kinh hãi ngắng đầu nhìn người áo đen: “Việc này là thật chứ?”
Người áo đen nói: “Trợ thủ tận mắt nhìn thấy.”
Tốt!
Vẻ mặt Hòa Thanh Thiên nghiêm túc, cuối cùng toát ra một nét cười.
“Diệp Huyền Tần, căn cơ của cậu bị hao tổn, thực lực giảm xuống, tôi xem cậu tranh mỏ linh thạch với tôi như thế nào.” Mô linh thạch này thật ra bị Hóa Thanh Thiên phát Điện máy năm trước.
Chẳng qua lúc đó mó linh thạch còn chưa hoàn thiện.
Ông ta bèn lợi dụng cửa đá và khóa mật mã che mỏ linh thạch lại một lần nữa,
Ông ta vốn muốn chờ mỏ linh thạch hoàn thiện liền đến đó hấp thu linh khí, đạt đến Vương cảnh.
Một khi đạt được Vương cảnh thì ông ta chính thức trở thành người vô địch thiên hạ.
Dù là Thần Soái cũng phải thần phục ông ta.
Không ngờ rằng đến lúc mỏ linh thạch sắp hoàn thiện lại bị Diệp Huyền Tần phát hiện.
Ông ta kiêng dè uy danh Thần Soái, tự biết không phải đối thủ của Thần Soái, không dám đi đoạt.
Nhưng bây giờ căn cơ Thần Soái bị hao tổn, ông ta có cơ hội lớn chiến thắng anh.
Đạt đến Vương cảnh đã nằm trong tầm tay.
Hòa Thanh Thiên hỏi dò: “Tình huống mỏ linh thạch kia giờ như thế nào?”
Người áo đen nói: “Mỏ linh thạch bị tướng quân thủ đô mang trong quân canh giữ, không cho bất cứ kẻ nào tới gần.”
Hòa Thành Thiên nhíu chặt máy.
Nếu ông ta ra tay với tướng quân thủ đô,
Một khi bại lộ thân phận, thì ông ta sẽ trở thành kẻ thủ chung của Đại Hạ, để lại tiếng xấu muôn đười
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!