Chương 1243
Diệp Huyền Tân phân phó Tham Lang: “Dựa vào những lời này, tập trung xác định phạm vi của vị trí, nhất định phải tìm được mỏ linh thạch”
Linh Thạch, không thể nào tồn tại một mình được. Viên linh thạch này được phát hiện ở gần đây, chắc chắn sẽ có một mỏ đá linh thạch ở nơi này.
Diệp Huyền Tần nói: “Tử Mai, cháu đã lập rất nhiều công lao lớn cho Đại Hạ của chúng ta, có nguyện vọng gì không?”
Trương Tử Mai suy nghĩ một chút: “Khi quay trở về, cháu muốn gia nhập vào quân đội, cống hiến hết mình cho đất nước.
Diệp Huyền Tần vui vẻ nở nụ cười: “Tốt lắm, cháu sẽ thay thế cha của cháu trở thành Lãnh Vương của đội biệt đội cảm tử Lãnh Lang, tiếp tục phụ trách việc thu thập thông tin.
Lãnh Vương của đội cảm tử Lãnh Lang! Trương Tử Mai nước mắt giản dụa.
Hoàn toàn không ngờ cha của mình đúng là một trong mười người giỏi nhất của Lãnh Lang!
Đội cảm tử Lãnh Lang chính là thứ mà Trương Tử Mai muốn theo đuổi nhất. không nghĩ tới hiện tại chính mình đã đạt được điều mà mình muốn.
Diệp Huyền Tần nói: “Tham Lang, cậu dẫn Trương Tử Mai đến Kính Lang để tiếp nhận hệ thống huấn luyện”
Đã rõ!
Tham Lang chấp tay ôm quyền.
Diệp Huyền Tân nhìn đống bừa bộn ở khắp nơi: “Những người sót lại này của Trương Thái Sơn, đều sẽ bị trừng trị theo quy định của pháp luật.”
“Về phần bọn thôn dân này….Tử Mai, cháu tự mình quyết định đi.
Trương Tử Mai cúi đầu, nhìn những thôn dân đang ngã trên đất, tâm trạng trở nên phức tạp.
Giờ phút này tất cả thôn dân đều đã điên rồi.
Đánh hết bọn họ cũng không thể nghĩ đến,
Một người không cha không mẹ mà ai cũng có thể ăn hiếp như cô,
Lại có mối quan hệ thân thiết với Thần Soái!
Cô ở lại cái làng chài nhỏ này sinh sống đó chính là vinh hạnh của bọn họ.
Nhưng bọn họ vẫn bắt nạt cô, có chết cũng không quá đáng.
Mọi người trong thôn bắt đầu run rẩy, cảm giác như là sắp được đi gặp Diêm Vương.
Cuối cùng, Trương Tử Mai giận dữ nói: “Thần Soái, cháu cầu xin chủ tha thứ cho bọn họ. “Năm đó cháu mới vừa đến cái thân nhỏ này nếu bạn họ không giúp đỡ tôi, chỉ sợ là cháu đã sớm chết đói. Diệp Huyền Tẫn nói: “Được thôi, nghe lời cháu. “Có điều mọi người nghe kỹ cho tôi. Mọi việc của Trương Thái Sơn phải giữ mãi ở trong bụng. “Nếu có ai dám tiết lộ ra ngoài nhất định sẽ bị chém không tha.
Các thôn dân nhẹ nhàng thở ra một hơi, liên tục nói cảm ơn.
Diệp Huyền Tân dẫn người rời đi.
Ra tới cửa lớn, Diệp Huyền Tân dò hỏi: “Tham Lang, vụ việc tàu ngầm bị nổ điều tra như thế nào rồi?” Tham Lang nói: “Mười lăm chiến thần Tôn ngoại tịch cùng với thi thể của Quyền vương Thái Bá đều đã tìm được.”
“Có điều là chúng ta không thể tìm thấy thi thể của sát thần Bạch Khởi.”
“Tại bờ biển, chúng ta phát hiện được quần áo của sát thần Bạch Khởi. Tôi nghi ngờ sát thần Bạch Khởi đã lẻn vào trong lãnh thổ của Đại Hạ một lần nữa.”
Diệp Huyền Tần hít một hơi thật sâu, khuôn mặt tràn đầy lo lắng.
Diệp Huyền Tần đã sớm nghi ngờ, sát thần Bạch Khởi đang có suy nghĩ muốn giết chết mình, với mục đích không chỉ muốn báo thù cho Huyết Vương.
Khẳng định chính là có ý đồ khác.
Hiện tại xem ra đúng là như thế.
Về việc mỏ linh thạch có tồn tại sát thần Bạch Khởi đã sớm biết, và đã chú ý đến.
Chỉ là sát thần Bạch Khởi vẫn kiên kị chính mình, chỉ cần mình còn sống, ông ta cũng không dám lẻn vào Đại Hạ để làm xăng làm bậy.